Mình từng hiểu lầm nhau,
Do ý nghĩa trong từng lời nói, suy nghĩ cho từng hoàn cảnh khác nhau,
Vậy nên lúc em hỏi về anh, đều muốn biết sự thật,
Thật lòng em chắc mình chẳng thể thích ai khác ngoài anh,
Hỏi sao anh lại yêu cô bé nhỏ xíu như thế!!?
Bởi nhóc con biết anh thích mình rất nhiều!!!
Anh thấy từng tiến trình em lớn lên, nhưng đôi khi anh cũng bận rộn,
Nên thay vì bỏ mặc em, anh đã nhờ những người thân cận, uy tín bên em cùng,
Không biết rằng những kẻ dễ phản bội lại khó vạch mặt như vậy!!!?
Tin chúng một lần, rồi ta phải theo luôn câu chuyện chúng bịa ra,
Vậy nên em muốn biết anh nghĩ gì!!?
Bằng chính anh, chứ không thông qua kẻ khác,
Điều đau lòng là anh cùng suy nghĩ, nhưng lại khác, nếu em không lặp lại suy nghĩ vơi anh, có lẽ sẽ không nhận ra, những kẻ lừa anh, lừa em có suy nghĩ vô thức tệch toạch mà dễ lừa người người vậy!!!
Chúng không hề thông minh, chỉ tự cho là thông minh,
Chúng tỏ ra nguy hiểm, nhưng thực chất chúng là kẻ dễ bị lật tẩy nhất,
Vậy mà vì ta quá nghĩ cho nhau, mà cuối cùng lời nói của chúng khiến ta phải suy nghĩ,
Đáng lẽ ta đừng suy nghĩ thì đã không bị bước vào mê cung của những kẻ không hiểu chuyện!!!
Vậy nên cho đến khi em dừng suy nghĩ thêm cho chúng, quyết tâm hơn với anh, và chỉ nghĩ cho anh mà thôi, thì những suy nghĩ trái chiều ấy đã không còn ảnh hưởng đến ta nhiều nữa!!!
Những kẻ chỉ ủng hộ ta khi có lợi cho chúng,
Hoặc im lặng hoặc bàn ra, hoặc bảo ta đi làm điều sai, hoặc tủm tỉm cười một mình,
Còn lúc ta trở nên được mọi người ủng hộ, kẻ ấy bắt đầu giả vờ khen, giả bộ hỏi tại sao những thứ xấu xí của ta mà chính chúng mới là kẻ phải nhận, bắt đầu nói ngược giả tạo, hoặc sỉ nhục hoặc tự khen bản thân, hoặc bắt ta nói theo ý chúng, hoặc khiến ta hoang tưởng chủ quan, đến hoang mang,
Chúng nói trúng tim đen, như quỷ nói hay chứ chẳng đùa, chúng thông minh nhưng chỉ thông minh việc ác, chúng đã đẩy ta vào bước đường cùng và cười đùa với nhau thế nào, chúng hợp rơ trong việc chơi xỏ người khác, chúng ảo tưởng chúng giàu có, nhưng cuối cùng lại khen đểu ta chỉ giàu có vì gia đình giàu sẵn rồi, còn chúng thì tự làm ra hay sao!!!?
Vậy nên cuối cùng chúng dùng thân xác đánh đổi tiền tài danh vọng,
Còn ta dùng chính tình têu thương ta dành cho gia đình để nỗ lực hơn, để môn đăng hộ đối, để thực lòng với người mà gia đình chọn phải phù hợp với mình,
Anh nếu không biết là em cũng từ chối mọi sự gặp gỡ xem mặt em thôi,
Em nếu không thấy anh đâu cũng nghĩ có khi nào anh ở đâu đó đang nhìn thấy em!!! Chứ trong lòng thực nghĩ có lẽ nào anh giống đời cha, nghĩ sự chung thủy chẳng xứng đáng vì họ đang phản bội nhau,
Đến bây giờ em lại nghĩ khác, chính vì anh không thích điều đó nên nhất định sẽ chung thủy với em!!!
Vậy nên em không quên anh, chỉ cần một gợi ý nhỏ, nhất định anh rất quan trọng với em, lời hứa dạy tiếng việt, chỉ là một việc anh hỏi em, nhưng em đã sắp đặt công việc cả đời mình theo đuổi là sinh ra để dạy cấp một đấy thôi!!! Em luôn biết mình thích gì!!?
Sao nỡ biến một thứ em quan trọng thành chơi đùa, vô dụng kia chứ,
Thứ tình cảm là thứ quan trọng, như việc em chọn làm cô giáo là khiến trẻ nhỏ yêu thích việc học, lại thành học cho có vì chẳng thể tiếp thu việc học,
Bệnh tật khiến em nghỉ ngơi, em đã hoàn thành nghỉ ngơi để tiến bộ trông thấy, lúc nghỉ hay không nghỉ em đều kết hợp rõ ràng rồi đấy thôi,
Em chưa từng dừng lại cố gắng một phút giây,
Vì anh, và cũng vì em,
Kể cả việc có người yêu, anh cũng biết mục đích ban đầu của em là gì rồi mà!!!?
Em muốn hiểu hơn về phái của anh đấy!!!
Vậy nên với những thứ quan trọng trong đời, niềm tin em mãnh liệt lắm, nhất nhất sẽ không thay đổi điều mà cha mẹ ban cho!!! Giới tính hay đam mê công việc,
Em là kẻ chẳng thích nói đùa đâu,
Mà trong thật có đùa, chứ trong đùa đặt biệt danh thì chắc chắn không thật!!! Nhưng cuối cùng nó cũng thật trong tiền kiếp, lạ thật!!!
Hành vi khiến ta đặt nhau như thế!!! Dù sao nếu tu thì ta nên biết tất cả, không chỉ là mỗi đau khổ đâu, anh cần nụ cười hay niềm vui bên em, thứ anh tưởng chừng nghĩ sẽ mất mãi mãi vì em đã dành nó cho người khác,
Em thực chất nhàm chán như vậy sao!!?
Đùa một tí cho câu nói dễ nghe hơn, cách nói chuyện của em anh cũng biết rồi đấy, dễ hiểu mà tế nhị, ngay cả câu chửi cũng không nặng nề,
Bởi em bảo nói bình thường đã vui cớ gì phải vui chuyện thiên hạ!!!
Vậy nên mới đầu anh nghĩ em thích chơi chữ, còn em thì biến tấu hài hước trong câu nói mà thôi,
Ngữ điệu, hay thêm thắt, hay một chữ mới lạ,
Em là ai, em không cần biết,
Em chỉ biết mình đã là Thánh ngôn ngữ rồi!!!
Sự kết hợp, phân tách, hay ý nghĩa trong câu nói em đều hiểu rõ,
Em nói vui, chính em cũng thấy vui, nhưng nó không giả tạo, vì chẳng ai, kẻ nào đạo lại được nếu không có hoàn cảnh phù hợp!!!
Đôi khi hoàn cảnh tới thì kẻ đó cũng quên mất mà kết hợp, của riêng en nên em chẳng lo bị kẻ khác chê bai, bởi kẻ chê ấy sẽ thất vọng, vì chẳng ai theo phe kẻ ấy cả,
Và anh sẽ là thứ em trân quý nhất, cho cả cuộc đời tu tập của mình!!!
Chúng hỏi sao em tiếp nhận anh mà không tiếp nhận chúng, chúng là người tốt mà phải không!!? Nên em phải nhường anh cho chúng, còn nhường người của chúng cho em,
Tu mà nói với kẻ tham ấy, mà em đã nói đời em rất xui, dính vào không tốt nhất sẽ là bần cùng nhất,
Nên khuất mặt khuất mày trước, âm thầm rời đi và cho bản thân một cuộc sống mới của chính mình thì tốt hơn,
Em đối xử với kẻ hại mình như vậy đấy,
Những kẻ ấy lại không chịu mà muốn đối đầu đến cùng, đòi thắng thua bởi giờ trời cũng không cứu kẻ ấy được nữa rồi,
Mất lí trí là thứ khiến con người nói bậy, làm bậy và mất xác,
Hi vọng kẻ ấy không lang thang mà không ai biết, làm gì không ai hay và chịu chữa bệnh khi cần,
Kẻ ấy bảo chẳng sợ gì cả, bởi ả bảo ai cũng yêu ả hết, bùa chú sẽ dõi theo để ả thoát vai,
Làm bậy là còn ỉ vai mà!!!
Vậy nên nỗi cô đơn khiến anh tin loại đàn bà như thế,
Nhìn thì tưởng tốt, nhưng gặp vấn đề là lộ mặt nạ ngay,
Đời anh toàn gặp những cô gái tốt, vâng lời, và sự ga lăng của anh cũng có phần đáp hồi, và gia đình cũng có mối quan hệ phong thủy môn đăng giàu có thôi!!!
Nhưng hình như nó chỉ có trên phim, bởi sự môn đăng hộ đối của anh không có em!!!
Nhìn vào em anh sợ em không xứng, đôi khi anh đã từng là người không xứng, anh là để có tất cả vì em, nhưng khi gặp em anh luôn thấy em không xứng, vì em không phải là cô gái đó, hoặc anh trong em anh nghĩ không phải!!!
Cuối cùng ta cũng trở về chính mình, cho những suy nghĩ âm thầm dõi theo người mình yêu, chỉ cần người yêu mình hạnh phúc là đủ!!! Anh lại tìm lại em,
Dù mình có là kẻ vô hình để dõi theo,
Anh biết không em chỉ cần liếc mắt là hiểu anh muốn gì, nhưng nó chỉ là bên ngoài thôi,
Anh nghĩ cả đời chắc em sẽ không hiểu được tâm ý của anh mà thương anh rất nhiều đâu!!!
Anh à, anh là Hoàng Linh An, luôn lo lắng cho cho sự lo âu của em, luôn sợ em vượt quá giới hạn mà điên thật, anh cũng sẽ thương em cả đời, anh muốn giả làm người em lầm, chắc chắn không bao giờ, nhưng có lẽ anh cũng từng nghĩ đến vấn đề đó mà phải không!!!?
Vậy nên anh chọn Henry Lâu cho sự nổi tiếng cuối cùng nơi đất khách quê người, lo âu từng phút cho em nơi đây, thử thách cuối cho sự xa nhau mà còn không biết tình cảm người mình thế nào, lòng cứ hi vọng, cứ tin là cả đôi ta sẽ vượt qua thử thách thôi, chính lòng tin ấy mà ta phải làm việc thật nhiều, thật tốt thì mới nghĩ đến điều khác,
Em ra sao, có thể gọi điện cho anh, nhưng mà kẻ ấy thì không muốn em còn mối quan hệ nào với anh, kẻ ấy muốn anh thật tốt thật giàu thật giỏi rồi, sẽ nói em thật xấu xa để chỉ còn riêng ả ấy hưởng hết!!!
Nhưng đời mà, nếu em từng xấu xa, thì anh đã không tin, em không có bằng chứng về thân phận, anh sẽ không tin, và em không sống tiếp anh cũng không muốn sống nữa, ta vẫn sống chết bên nhau, sao kẻ ấy lại nghĩ đơn giản như vậy được!!!
Một kẻ xấu xí, sao dám khen đẹp người đẹp nết lấy làm kinh nghiệm của bản thân kia chứ!!!
Kẻ ấy từng đẹp sao, hãy tự nhìn lại đi!!!!
Đòi giống đòi khác, em và anh chưa từng đòi hỏi ai điều gì, cho họ hơn những gì họ muốn và luôn bị phản bội,
Chỉ có gia đình thôi, đồng cam cộng khổ, uy tín hiểu không ai bằng họ với ta, em muốn anh trở về đúng thời điểm, lúc này em đã cho anh thấy em xứng đáng với anh thế nào!!!?,
Xây dựng tổ ấm với tất cả những điều em hiểu, nơi tâm linh trong anh và em, em tính đến đâu đúng đến đó, không mê tín dị đoan, không tẩu hỏa nhập ma đến phát điên mà không biết giới hạn để trở về!!! Em là bà mẹ tốt xứng với trăm con trăm trứng chưa!!!?
Bé con của anh đã lớn và trưởng thành rồi,
Mẹ ta đã sinh thay cho ta rồi đấy thôi,
Nay anh thế nào nhóc con sẽ như vậy!!? Dễ thương như ta vậy!!! Kết nối đi anh, anh không cần nhọc công chăm sóc vất vả nữa, giờ chỉ còn mỗi dạy dỗ thôi,
Đôi khi em thấy mình bên con quá đáng, sợ mình sẽ làm con hư,
Như tất cả mảng kí ức cũ, làm mẹ kẻ biến thái thích làm quỷ, chị em một nhà thần giao cách cảm, bạn bè phản bội bị trói cho thói kẻ ác, bị anh hiểu lầm.... Đã là kinh nghiệm lớn của làm vợ rồi!!!
Anh còn muốn gì hơn chị hai thương em như con nữa!!!!
Em chẳng làm gì vô nghĩa đâu, em thoát nạn là do niềm tin cho hướng thiện, khao khát học tập cả đấy!!! Đừng coi thường nó, em ở nhà cũng là để giành thời gian yên tĩnh cho mình, em ra đường càng giữ mình càng gặp lắm kẻ đòi phá bịa đặt, đôi khi còn cố tình đưa mình vào thế người thân để bắt cóc, chính em là đứa bé đã giải thích với bắt cóc là anh, việc làm của anh sai mà anh đã yêu nhóc con ấy luôn sao!!!?
Cuối cùng em cũng gặp lại kẻ bắt cóc cô đơn, cần em và còn đang muốn tống tiền gia đình em nữa, để ta sống sung sướng suốt đời sao!!!?
Lần này em đã cho anh biết không đưa em về thì đừng yêu em nữa, em sẽ tự về, trả về nơi sản xuất nhưng em không nhục nhã và anh đã thấy bộ mặt kẻ đồng phạm của anh chưa, ả muốn tất cả là của ả!!!
Kế hoạch của anh em lại giải ra nữa rồi!!!
Anh lại khóc nữa rồi,
Vì sao chẳng thể nào ghét em dù là em từng sai lời hứa đi chăng nữa!!!?
Muốn trở nên tự do, chỉ một sợi dây ràng buộc là em, em là kẻ vô cùng có trách nhiệm đó, nếu em là đàn ông em sẽ đẹp trai như anh cho mà xem, bé con gái vỗ tay hoan hô!!! Bởi em là con gái cũng xinh nữa!!!
Đừng điên dại vì tình nữa anh nhé,
Đừng chọn xấu xí là mác đo ni đóng giày với em nữa, em không thích đâu,
Hãy chọn con người nào của anh mà anh thích nhất đi nào!!!
Đừng cái gì của em cũng được nữa,
Nói dối với kẻ xấu vui ghê!!!
Bởi vì em là mối dây tơ hồng, anh muốn đi thì cứ đi thôi, mỏng manh lắm, em cần anh mạnh mẽ để hiểu rằng, một lời nói rõ ràng minh bạch, sẽ là sợi dây kết nối tốt nhất của đôi ta, giờ đây anh vẫn vậy, vẫn muốn em ràng buộc còn anh thì tự do, nhưng anh luôn nên hiểu rằng, em sẽ không bao giờ thay đổi, chỉ khi anh còn một khoảng trống cho em, em sẽ giải thích đến khi nào anh hiểu thì thôi!!! TRAP ANH LÀ TRAP EM, TA CÓ KHÁC NHAU MÀ SO SÁNH KHẬP KHIỄNG TỪ KẺ MẤT DẠY!!!
CÔ GIÁO CỦA ANH, LÀ EM, VÀ NGƯỢC LẠI, ANH THẦY GIẢ LÀM BẠN,
BẠN BÈ CỦA ANH CŨNG LÀ EM, BẠN THÂN SUỐT ĐỜI LÀ VỢ ANH ĐÂY,
CÒN ANH CÓ MUỐN LÀM CHỒNG, ĐỂ KẾT THÚC CHO HAI KẺ TRẺ TUỔI THÍCH LÀ HAI ÔNG BÀ GIÀ CỤ NON CỦA GIA ĐÌNH ĐÂY KHÔNG!!!?
#hônnhânvànhữngnụ hôn
Mỗi sáng anh thức dậy,
Anh có nhớ em không!!?,
Nếu có hãy hun em đi nào!!!
Biết nỗi nhớ xa anh, em cũng thấy cô đơn,
Anh còn nhờ bạn bè thật quan tâm em, em sẽ không tỏ ra cô đơn tí nào!!!
Nhưng sâu thẳm trong em, em vẫn cần anh rất nhiều!!!
Đừng cho chúng thêm bất cứ điều gì nữa,
Nghĩ về em và cười, em nhất định sẽ cười cả ngày cho anh xem!!!
#béconhaycười
#hãynghĩemlàconanhđi
#khôngcôđơnkhôngđiên
#cònsốngcònyêu
Comments
Post a Comment