Skip to main content

MỒ CÔI TỘI LẮM AI ƠI!!! Con học không được chứ chẳng phải hư, xin đừng đánh con, đau lắm, KIẾP SAU!! MẸ ƠI!!!

 



*Con ra đi trong sự tức giận, 

Nhưng lòng đã tin chắc hướng về, 

Nơi chân trời có hạnh phúc của gia đình mà thôi!! 



có ảnh mạng


Con không quên ơn người, 

Đã chắp chứa đứa trẻ như vô ơn, 

Lúc đi vẫn thế, mà lúc về vẫn vậy!!! 

Ai nói đứa trẻ ấy hiếu thảo đâu nào, 

Chỉ chắc trong lòng, đứa trẻ này chính là thứ phải làm việc lớn!!! 

Miệng nói lòng lại an nhiên, 

Ngoài mặt khó chịu, nhưng do lời người quá độc, 

Người biết chẳng thể sửa được, 

Đứa trẻ chưa lớn nhận lại điều gì đây!!? 

Thầy có thầy tà, có thầy lương, 

Chỉ cần nhìn nụ cười, hành vi và cách đối diện với đồng tiền là rõ, 

Trẻ con nhận ra cái sai của người lớn, 

Nhưng lòng tự tôn, người lớn nào nói miệng nhận đâu,  

Chỉ âm thầm sửa sai, mong đứa trẻ hiểu, 

Trẻ mệt, cha mẹ mệt hơn!!!

Vất vả cho trẻ nên người,

Sao chúng cảm thấy mình vô tâm, 

Trẻ mong nên người có người dẫn đường, 

Không ai khác ngoài gia đình mà thôi!! 

Dạy con lớn lên giàu đẹp, 

Lắm tiền muốn gì cũng được, 



HỌC SAO CHO NÊN, NÊN LÀ CÓ ĂN CÓ MẶC, ĐỦ RỒI HÃY BÊN NGƯỜI YÊU THƯƠNG!!CÓ CHA CÓ MẸ LÀM CHI, CÓ CỦA THỜ PHỤNG, ĐÂU NÍU ĐƯỢC THỜI GIAN!!!

Quên mất điều tuyệt vời nhất chính là gia đình hòa thuận hạnh phúc bên nhau cơ!!! 

Thầy cô chỉ là quản gia, quản lúc cha mẹ vất vả kiếm tiền chẳng gần con, 

Phút nào giây nào con gần cha mẹ, thật sung sướng biết bao!!!

Sung sướng nào cho bằng, mẹ mỉm cười nhìn con vui vẻ kể chuyện đời con, rồi nói rằng mẹ cũng vậy, nhưng khác con chút!!! 

Con vui lắm, bởi con giống mẹ, mẹ giống mẹ của mẹ, 

Nhưng con cũng giống ba, ba lại giống mẹ, và giống baba!!! 

Bởi vậy mẹ mệt, giận ít, 

Dành xíu xiu cho cảm xúc của con, 

Con sẽ dám kể những điều con trải qua, 

Không con mãi một mình!!! 

Tách biệt với thế giới, 

Nói chuyện một mình, thành bệnh sao!!? 

Có những người bạn tưởng tượng, 

Họ có vẻ rất thích con, 

Nhưng con chỉ mong bên mẹ, và bên em, 

Con vẫn là người bình thường mà quên mất họ!!! 

Họ là công việc, là miệng đời, 

Làm dâu trăm họ có dễ chi đâu!!?

Vậy nên con chẳng tin họ sẽ tốt với con, 

Họ chỉ tốt khi con mất đi gia đình, và biến con thành nô lệ mãi mãi, nếu con không cần gia đình mình nữa!! 

Vậy nên có ai nói con phải xa gia đình, con nhất định tìm cách quay về thật nhanh, 

Còn nếu gia đình có nói ngược, 

Con sẽ nghĩ cách hiểu lí do, 

Và mẹ là nơi gần nhất con muốn trở về!! 

Nếu con không về chắc mẹ buồn lắm, mẹ đi đâu con chẳng biết, gọi điện cho mẹ con chẳng dám nói gì, 

Sợ những cuộc cãi vã đừng về, ai dám nói thế về mẹ, sau này họ có chịu trách nhiệm với đời con!! 

Con yêu mẹ con không nói, mẹ yêu con bằng nhắc nhở, 

Tình thân là vậy sao mẹ!!? 

Con biết nếu con ngoan, mọi người đều vui, 

Đôi khi con thấy trọng trách mình sao nặng thế, muốn buông xuôi để bình yên, 

Chỉ một sơ sẩy đẩy, đã đẩy mình vào ngõ cụt mất, 

Thật may, con chẳng bao giờ như con nghĩ, 

Con vẫn biết sợ và đau,

Những trận đòn vô nghĩa, sao bằng cách giải ra ý nghĩ của nó!!! 

Thương cho roi cho vọt, con nghĩ nó dành cho trẻ con, nhưng chẳng đứa nào chịu đòn roi mà chịu học cả,

Người lớn nghĩ con nít đau sẽ sợ, nhưng làm nó chai đòn mất, 

Chúng thích học khi chúng thích học!! 

Người lớn còn không thích học, làm việc, nếu mà không có tiền mà!! 

Còn chúng tuổi ăn, tuổi lớn, tuổi được vui chơi, 

Sao bắt chúng học mãi chẳng chơi!!? 

Thương những đứa trẻ ấy nên con còn chưa muốn kiếm tiền, 

Tuy biết mình có suy nghĩ khùng điên, nhưng như bài CÓC KIỆN TRỜI!!! Sẽ đi hết cuộc đời con vậy, 


NGÀY NÀY CỦA NĂM XƯA, MẸ CON VUI LẮM BỞI CÒN NHỎ MÀ, NGÀY NAY NIỀM VUI CHIA ĐÔI, MẸ GIẬN NHƯNG CŨNG MAU VUI LẠI LIỀN, NẾU KHÔNG HIỂU Ý BIẾT LIỀN, CẦU MONG MỌI THỨ LẠI LIỀN NHƯ XƯA!! 

Con không khẳng định mình là Tiên là Phật, 

Nhưng con cần họ cùng con hỏi xem, sao Đời lạ thế!!? 

Người lớn có quyền sai, mà không có điều gì trừng phạt họ hay sao!!? 

Con nít không thể học bài, và điểm kém thì chúng là ngu ngốc hay sao!!? 

Trẻ sai khi cha mẹ chẳng hề làm gương, và đẩy trẻ vào đường yêu ghét lẫn lộn, 

Mỗi đứa trẻ đều là Thiên tài, nếu ta biết khai thác năng lực tiềm ẩn của chúng, 

Mà điều này thì cha mẹ mỗi gia đình phải làm thôi, 

Thầy cô sẽ mệt mỏi nếu phải một mình quản bao nhiêu học sinh, 

Và sẽ không công bằng với học sinh mình sớm thôi, đánh trẻ bệnh tật, và bênh vực trẻ mạnh, cha mẹ giàu có,

Phân biệt chủng tộc, chiến tranh nay có phải trong chính đất nước, trường học, và ngôi nhà tin rằng không còn cách gì với đứa con của mình!!! 

Điều con đang làm vô nghĩa với mọi người, nhưng có trận chiến nào, có phiên tòa nào, có cuộc đời nào đơn giản bằng một cái gõ búa phán tội, 

Người chết oan sẽ thù hận như thế nào kia chứ!!? 

Phá của, cũng chỉ là của đi thay người, 

Những con người bị oan chung tay, để tìm hướng giải quyết, giúp nhau hiểu ra rằng, 

Nếu tiếp tục để cái ác lộng hành, thì ta mãi mãi chết oan cho chúng!!!

Còn những kẻ ác đang nắm quyền trong tay ta không thể bắt chúng hết ác mà yêu thương được đâu, chúng nghĩ có quyền vì có tiền mà, cái giá của chúng không chỉ là cái chết, mà mãi mãi nhận lại sự đau đớn không thể siêu sinh!!! 

Nếu ta biết được cái ác ấy, ta phải thật bình tĩnh, làm việc của mình trước, chắc chắn cái ác sẽ sớm lộ diện mà thôi!!! 

Gia đình yêu của con, đôi khi vô tâm và vụng về trong công việc, nhưng lương tâm nghề nghiệp mãi đi theo con, 

Người ta kiếm được nhiều tiền thì phải sử dụng nhiều tiền, như nghiệp lành sẽ được giàu có hạnh phúc, 

Nhưng lòng tham con người đâu dừng lại ở đó, họ có nhiều lại muốn có nhiều thêm, lạy ông tôi ở bụi này, con sẽ chạy theo miệng đời, con nào có mong bản thân mình và gia đình lại tiếp tục bị đồng tiền sai khiến, 

Con dừng lại suy nghĩ giải pháp cho bài toán của đồng tiền, lưu danh muôn đời, ý nghĩa trong từng bài blog, ai thấy hay chạy theo bài viết và đòi hỏi thêm, ai áp dụng được trong cuộc sống, chính là tiếp diễn cuộc đời theo cách riêng của mình!!! Sẽ hạnh phúc bởi nó ý nghĩa lắm, 

Một cuộc đời không ai có, có giống để đồng hành, có khác mà lại không tách biệt!!! Bởi đã giống là con người mà!!! 

Người đứng đầu là người có tài có đức được chọn, không bao giờ họ chịu dừng lại, khi họ còn có thể cống hiến cho đường đời điều ý nghĩa nhất mà đến chết cũng phải mang theo để thực hành tiếp cho kiếp sau!!! 

Kẻ ác có cướp bóc sung sướng, cũng đến ngày trả lại những thứ cướp được cũng chỉ toàn làm việc xấu mà thôi, 

Tờ tiền bị đưa vào nơi ăn chơi dơ bẩn, nào có vui thích gì đâu!?, 

Kẻ thù ở khắp nơi, thôi chỉ biết sống đẹp, tiếng thơm còn mãi, chết sống có là gì đâu!!? 

Kẻ thù sợ người nhân, trẻ gặp kẻ ác biết tránh là ngoan!!!! Cha mẹ đúng là cha mẹ, thầy cô cũng đúng là cha mẹ thứ 2, trẻ chính là người thầy duy nhất chính mình ở lúc cuối đời!!! Và không luyến tiếc gì nữa, 

Kẻ ác lưu truyền cái tốt, là tự tát gáo nước lạnh vào mình, dù sao vì tiền làm điều ấy, người tốt đã chiến thắng chưa!!? **



BẠN TỐT MẤY ĐÂU CÓ ĐƯỢC TRONG CHUYỆN HỌC TẬP ĐÂU, TỐT ĐÂU PHẢI HỌC GIỎI ĐỂ BẠN QUAY CÓP, MÀ LÀ CỔ VŨ CÙNG HỌC TỐT THÔI!!! TÔI GIÚP BẠN CHỈ MỘT LẦN, LẦN SAU BẠN HÃY LÀ NGƯỜI CHỈ LẠI TÔI!!! 

Bạn bè ác hay nói hay khuyên hay lắm, hại người xong rồi, khoe khoang toàn những điều tốt về bản thân, so sánh làm người nghe nghi hoặc, kẻ bị nói chẳng biết, cứ tưởng chúng đang giúp mình nhưng hóa ra toàn ra vẻ nói xéo, nói ngược, khẩu phật tâm xà, khiến người bị hại ngẩn người chẳng hiểu gì, cũng không biết giải quyết chuyện mình ra sao!!? 

Nghe  thông minh, sau khi phát hiện ra phải công nhận chúng khôn lỏi hay thật, nghĩ cả đời chẳng ai phát hiện ra loại người như chúng, 

Bởi chẳng kẻ ác nào không tự nhận thông minh, chửi kẻ mình hại ngu, 

Nhưng đời mà, còn sống còn chưa biết ai hơn ai!!? 

Giờ con lớn nên người, được dạy dỗ tử tế sao chẳng nhận ra!?, 

Kẻ nhìn tưởng vì gia đình như Thúy Kiều hóa ra cũng vì cái thân, thấy trước mắt sẽ cả đời ở lầu xanh, cũng nghĩ cách thoát thân, để cả đời mang tiếng hoang dâm, 

Thúy Vân lại chẳng thế, vẫn chăm cha chăm mẹ, hiếu thảo có khi nào nguôi, 

Kim Trọng chẳng thấy điều đó, cũng bởi sự giả tạo của Kiều mà thôi, 

Ở đời sai một li đi một dặm, 

Bởi một lời nói ba phải, 

Người tốt thành xấu mấy hồi!!! 

Ai mà xem truyện ấy, nghĩ Thúy Kiều vai chính, mấy người nghĩ đời dâm phụ, là những kẻ giống Kiều đâu, 

Đời người phụ nữ, chỉ một lần sai, cả đời mang tiếng xấu, chưa kịp sửa đã bị đổ THÊM DẦU VÀO LỬA rồi, 

Chúng là những kẻ đã bán thân cho quỷ dữ, sao biết quay đầu là bờ!!

Người đàn ông ngờ nghệch, bán mạng lại cho kẻ ấy, cả đời bị chúng điều khiển, hết tiền chuyển thằng khác ngay!! 

Cũng bởi đàn ông thích cái đẹp trước, mới ngay lập tức bị rù quyến, đến lúc trong chăn mới biết có rận thì đã muộn rồi!! 

TỐT TRỐNG HẠI MÁI, 

TỐT MÁI HẠI TRỐNG, 

Thứ tà dâm ấy nào có tốt gì cho ai tham, dùng nó để phá gia đình người khác, tốt là dành cho đứa bé khỏe mạnh, là có cha có mẹ, là vận động cơ thể, sau một ngày làm việc thiếu nhau, 

Nay li biệt rồi, người phụ nữ biết hi sinh nay tìm được đàn ông yêu thương cô ấy hơn, nhưng lòng cứ luôn hướng về con, biết đạo nào cho phải đây!?, 

Quay lại sợ thói đời quay lại, bỏ đi con khóc con than!!!? 

Còn kẻ ấy làm nghề tầng đáy, cũng như đã chạm tới tầng ngục 18 rồi, 

Trai gái, rượu bia, phá thai, sống đời PHỤ nhưng lại thích ĐÀN đúm, 

Đưa chúng vào nhà, nhưng đứa trẻ mồ côi tha phương ruồng bỏ khi phá thai vào nhà luôn, 

Lúc này gia trang không nát thì cũng xuống suối vàng cho an, 

Chỉ tiếc là người vẫn phải sống để trả nợ!!! 

Nợ đời nợ con mình, chưa sinh ra đã bị chúng cho mang tội, 

Nào dám khi chưa hết tội đâu, kẻ ấy sinh chẳng muốn nuôi dưỡng, ta đành dưỡng khi chúng còn mang hận đời!!!

Mồ côi tội lắm con ơi!!! 

Nếu con thương mẹ thì cũng hãy thương con nha!!!***


Ảnh mạng

MA ƠI CHÀO MI, 

Người thân mất đi sẽ bên cạnh ta đến khi ta mất đi, lúc tái sinh họ & ta sẽ lại là một gia đình!!! Họ yêu thương ta nhất và ta cũng vậy!! 

Một người đã hận gia đình, khi mất đi, họ sẽ là con ma vất vưởng không biết đi đâu về đâu!! 

Cũng chẳng thể siêu thoát, một khi không được tha thứ, vậy nên, 

BA ƠI CON SẼ CHỜ BA QUAY VỀ!!! 


Lại lần nữa về Sài Gòn

Nơi tôi có nhiều kỉ niệm nhất,

Cũng là nơi tôi đã lớn lên, 

Sao có thể nói quên là quên được, 

Vì nơi đó có mẹ, có em,

Những tình thân ruột thịt nhất, 

Tôi đặt lưng xuống, 

Vẫn thói quen cũ, 

Nhưng lại trở nên mới lạ kì,

Bởi trước lạ sau quen, 

Nay quen mà lại lạ, 

Lạ mà lại quen!!! 

Tưởng mãi chẳng thể rời xa, 

Nhưng đã quyết là phải thắng, 

Mới an tâm trở về, 

Trở về vẫn được chào đón, 

Em út vẫn hiền lành, tử tế, 

Trước đây rời đi đau lắm, 

Nào mong mà thực muốn vậy đâu, 

Về thăm bé bỏng nay đã lớn, 

Còn biết đi làm rồi, 

Làm chị lớn thất bại, 

Hay vững nền tảng cho các em, 

Ôi, đau khổ dồn hết vào chị đi, 

Còn các em cứ lớn đúng lứa tuổi, 

Chị thương mấy nhóc của chị, 

Nhưng nhiều lúc chẳng chịu nổi, 

Vẫn khóc ròng dòng sông, 

Làm con người khó lắm, 

Phải nói là làm được đâu, 

Nhiều lúc càng tốt lại càng bị thử thách mà, 

Sáng thức dậy chim muông, 

Hót mà tưởng gì đâu, 

Tưởng em mình hư, 

Nghĩ ngay cách bảo ban, 

Như là một giấc mơ, 

Lòng không sợ nhưng vẫn sợ, 

Ai mà mất đi sợ hãi, 

Dám làm những điều không nên làm, 

Người bị hại, sẽ phải mạnh mẽ thế nào!!!? 

Để vượt nỗi sợ thời gian,

Người sợ xấu sợ đẹp, 

Khiến cuối đời xấu như ma,

Kẻ đòi tốt, đòi xấu, 

Thử thách tới lúc chết cũng khó qua, 

Kẻ đòi ăn, đòi mặc, 

Bao nhiêu cũng không đủ!!! 

Gia đình ta chỉ thế thôi, 

Cái gì cũng muốn đủ, 

Chứ không nhất thiết có lại tham, 

Nhiệm vụ xong nghỉ ngơi, 

Tìm về nơi đất Tổ, 

Tiếp tục nghĩa vụ đúng người, 

Thầy cô có quyền đánh, 

Nếu cha mẹ cho phép, 

Nhưng cha mẹ nào dám nhìn con mình bị đánh đâu,

Vậy nên xa nhau lại thấy nhớ, 

Gần lại lắm chuyện phiền, 

Gia đình mà dễ xa, hóa người dưng ngược lối, 

Dù có ông có bà, 

Trẻ vẫn mong cha mẹ yêu thương hơn, 

Có lì lợm, không vâng lời, 

Cũng mong cha mẹ để ý, 

Thử lòng cha mẹ chút, 

Cha mẹ còn khó qua, 

Đường đời đầy thử thách, 

Sao con vượt qua hết đây, 

Con mong trên đường đời, 

Có cha mẹ dõi theo, 

Nếu thức được như thế, 

Con mỉm cười hiểu rằng, 

Chưa bao giờ con một mình, 

Chắc chắn, trở ngại nào làm khó, 

Khi thứ khó có nhất, con đã giành được rồi!!!

Chuyện lớn đã làm xong, 

Giờ tiếp tục làm việc nhỏ, 

Ở xa như người dưng, 

Nay lại là người nhà!!! 



Comments

Popular posts from this blog

TẠI SAO PHẢI BỎ THUỐC SAU VẬT LÍ TRỊ LIỆU!!!

 TẠI SAO PHẢI BỎ THUỐC SAU VẬT LÍ TRỊ LIỆU!!?  Mùa xuân có hoa anh đào, có tiếng nói như én bay về!!!  Như mùa hạ, có tiếng sóng biển,  Như mùa thu, có lá vàng rơi khắp chốn, như suy nghĩ mùa đông!!!  Thiên đàng có lệnh cha,  Sao mẹ CHẲNG nghe lời, Sao tụi con xấu xí mẹ lại chẳng quan tâm,  Con từng ăn uống để đẹp mà, sao mẹ chẳng biết!! Thuốc có gì tốt đâu lạm dụng là sống không bằng chết!!  Thua keo này ta bày keo khác, đừng như gió vù vù bay sang!!!  Tụi con đã hòa thuận, chẳng hề chửi nhau câu nào đáng sợ,  Sợ nhất là bị giam cầm, giờ mẹ đang giam cầm con đây,  Mẹ nói chngwr có tết công gô, vậy mà mẹ đã làm tết ấy có,  Teets gông cùm là đây mẹ lại chửi con điên!!!!  Con chửi lai dc không hay con chỉ là đùa,  Mẹ chẳng hiểu ý bác sĩ, chửi con là đồ ngu,  Con học bác sĩ cứu mẹ, mẹ đền ơn giỏi ghê!!!  Con nói là con làm, cứ vừa ý mẹ là mẹ thích mẹ chẳng nghĩ cho con!!  Mẹ tự ý tất cả, nay mẹ khiếm khuyế...

GỬI ANH (3)

Mình từng,  Mình từng hiểu lầm nhau,  Do ý nghĩa trong từng lời nói, suy nghĩ cho từng hoàn cảnh khác nhau,  Vậy nên lúc em hỏi về anh, đều muốn biết sự thật,  Thật lòng em chắc mình chẳng thể thích ai khác ngoài anh,  Hỏi sao anh lại yêu cô bé nhỏ xíu như thế!!? Bởi nhóc con biết anh thích mình rất nhiều!!!  Anh thấy từng tiến trình em lớn lên, nhưng đôi khi anh cũng bận rộn,  Nên thay vì bỏ mặc em, anh đã nhờ những người thân cận, uy tín bên em cùng,  Không biết rằng những kẻ dễ phản bội lại khó vạch mặt như vậy!!!?  Tin chúng một lần, rồi ta phải theo luôn câu chuyện chúng bịa ra,  Vậy nên em muốn biết anh nghĩ gì!!? Bằng chính anh, chứ không thông qua kẻ khác,  Điều đau lòng là anh cùng suy nghĩ, nhưng lại khác, nếu em không lặp lại suy nghĩ vơi anh, có lẽ sẽ không nhận ra, những kẻ lừa anh, lừa em có suy nghĩ vô thức tệch toạch mà dễ lừa người người vậy!!!  Chúng không hề thông minh, chỉ tự cho là thông minh,  Chú...

MA TÚY VÀ THUỐC!!!

ĐỌC HẾT ĐỂ HIỂU VỀ TÁC HẠI MA TÚY TRONG THUỐC HƯỚNG THẦN (có sự nghiên cứu) thứ trà trộn bằng mọi cách để hủy hoại con người chính là,  " Thuốc màu trắng chính là MA TÚY gây tác dụng phụ mệt mỏi, ảo giác, và gây nghiện các thuốc còn lại là thuốc uống rồi có thể cai" (Đừng cúi xuống đất để đi, hãy ngước lên chiêm ngưỡng cảnh đẹp tương lai đi!!! ) Nghiện cai được sao thuốc chẳng thể cai  MA TÚY KHÔN NGOAN,  ĐI VÀO CƠ THỂ THẾ NÀO!!?  TA LÀ chữ "K" đứng thứ 11 trong bảng chữ cái và thứ 19 bảng tuần hoàn hóa học ĐỀU MONG LÀ NHẤT, ngạo mạn bất cần, KHIẾN CON NGƯỜI ĐÊ MÊ,  VÌ LÀM VIỆC TỐT QUÁ,  THUỐC HƯỚNG THẦN MÀU TRẮNG,  NÊN BỎ ĐI NGAY, TÔI CHẲNG NÓI DỐI BẠN,  ẢO GIÁC KHIẾN TA LÀ TỘI PHẠM NHÂN  HỠI THẾ GIỚI NỔI TIẾNG LẮM TIỀN ĐẸP ĐẼ,  HÍT KHÔNG KHÍ ĐỦ DOPAMINE RỒI,  Hoóc môn hạnh phúc nằm đâu!!?  Nào là kích dục, nào là tiêu hóa ngủ ngon,  Càng kích càng yếu, ta chỉ cần ngủ thôi mà,  Đầu óc ngu si kali tro bếp, phân b...