Skip to main content

THẦN CHÚ NÀO LÀM HẾT BỆNH, CHỮA TÂM BỆNH TỐT HƠN!!!!

 Thiên thủ Thiên nhãn vô ngại Đại bi Tâm Đà la ni

Sky eyes safe for the great soul!!! 

Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da. Nam mô a rị da, bà lô yết đế thước bác ra da, bồ đề tát đỏa bà da, ma ha tát đỏa bà da, ma ha ca lô ni ca da. Án. tát bàn ra phạt duệ, số đát na đát tỏa.

Please the evil no damage my eyes

Pleasure that to be encouraged my love, 

For my family too much!!! 

Screaming forever all into my life, no lie, no live end mean!!! 

The excuse me no meaning if no together!!! 


Nam mô tất kiết lật đỏa y mông a rị da. Bà lô kiết đế thất phật ra lăng đà bà.

Please all people event the hurt, no lucky for the behave !!!

Nam mô na ra cẩn trì. hế rị ma ha bàn đá sa mế, tát bà a tha đậu du bằng. a thể dựng, tát bà tát đa na ma bà già. ma phạt đạt đậu, đát điệt tha. Án! a bà lô hê, lô ca đế, ca ra đế, di hê rị, ma ha bồ đề tát đỏa, tát bà tát bà, ma ra ma ra, ma hê ma hê rị đà dựng. cu lô cu lô kiết mông. độ lô độ lô phạt xà da đế, ma ha phạt xà da đế, đà ra đà ra, địa rị ni, thất Phật ra da, dá ra dá ra. Mạ mạ phạt ma ra, mục đế lệ, y hê di hê, thất na thất na, a ra sâm Phật ra xá lợi, phạt sa phạt sâm, Phật ra xá da, hô lô hô lô ma ra, hô lô hô lô hê rị, ta ra ta ra, tất rị tất rị, tô rô tô rô. Bồ đề dạ bồ đề dạ, Bồ đà dạ bồ đà dạ, Di đế rị dạ, na ra cẩn trì. địa rị sắc ni na, Ba dạ ma na. ta bà ha. Tất đà dạ. Ta bà ha. Ma ha tất đà dạ. ta bà ha. Tất đà du nghệ. Thất bàn ra dạ. ta bà ha. Na ra cẩn trì. Ta bà ha. Ma ra na ra. Ta bà ha. Tất ra tăng a mục khê da, ta bà ha. Ta bà ma ha a tất đà dạ. Ta bà ha. Giả kiết ra a tất đà dạ. Ta bà ha. Ba đà ma yết tất đà dạ, Ta bà ha. Na ra cẩn trì bàn dà ra dạ. Ta bà ha. Ma bà lị thắng yết ra dạ. Ta bà ha.

All my hurting to be fairy tail, to safe by parent!!! 

Nam mô hắc ra đát na đá ra dạ da, Nam mô a rị da bà lô yết đế, thước bàn ra dạ, Ta bà ha. Án tất điện đô, mạn đa ra, bạt đà dạ, ta bà ha.

Pleased together, my mom!!! 

LƯỜI NHÁC LÀ BÁC THẰNG BẦN CỦA MỌI VẤN ĐỀ,


Người chồng như cây thần, thỏa mãn mọi mong muốn của kẻ tham lam khi nhu cầu xuất hiện, nhưng nó chỉ mới như người đàn ông với nhau thôi, qua đêm đầu tiên là phụ nữ chẳng còn gì cả!!? 

Khi nào họ thực sự cần nhau, mãi không thể chia lìa, mới chính là vợ chồng thật sự!!! 

***

Mình sống sao mà dám chửi người ta, 
Ta bảo ta sống chẳng chết cha con mèo, 
Chú mèo mà trèo cây cau hỏi thăm chú chuột sang thăm chú mèo, 
Ta đón tiếp khách thế nào!? 
Khách về y thế mới hay lòng nào!!? 
Tới nhà thì nên chào, khi về tạm biệt miệng cười cùng nhau, 
Kẻ tới lòng đầy hân hoan, chắc nhà giàu lắm,
Nghĩ xem lừa gì?, 
Ai ngờ gặp phải ổ than, 
Than trời than đất thế này bảo giàu, 
Về chẳng chịu chào hỏi chi nhân, 
KÍNH LÃO ĐẮC THỌ, đòi trường thế nào?, 
Tới nói bảo con cô bất thành,
Bất hiếu do cướp bạn người ta, 
Phá gia chi tử hỏi thành từ bè không?
Loan báo chúng mày sai hay!!! 
"Tao cá con nhỏ nghèo rớt mùng tơi", 
Những gì thể hiện lừa thôi!! 
Tin tao đi nhanh đưa tiền phần tao, 
Ai bảo mày nghèo hơn tao, 
Mà đòi thắng được tao sao hỡi mày, 
Tao ăn chút tiền này, 
Để cho mày biết dính nhằm con điên!!? 
Ta bảo con nào lên tiên không nhớ đến tao, tao cho điên cả đời, 
Ngày nay ta sáng mắt rồi, 
Biết mày mà tránh, ăn không của người, 
Ai ngờ mày tưởng được mùa, 
Cười khúc khích, ta bị kích rồi, 
Ai ngờ ván cờ đổi đời, 
Dành cho kẻ cố hay kẻ xứng đây!!? 
Ta nói kẻ nghe nói gì, nghe hay nghe đúng nhưng tao cần tiền hơn, 
Mày nói cũng những kẻ ấy nói lời vị chi, 
Mày đúng có ra thằng nào hùa, 
Mặt mày thế nào tao đoán chừng lùa (lùn) , 
Khi xưa lúc mày gặp nạn, 
Tao tự đến giúp mày bảo tao ngu, 
Vậy nên giờ mày rõ mùa, 
Mày bảo tao tin mày không, mày hùa, 
Hùa cho tao thắng được mùa, tao chia mày ít có sao đâu mà!!? 
Tao bảo tao ngu lắm mày à!! 
Sao mày không giỏi mà tự làm đi, 
Tao thì chẳng có tài gì, 
Chứ tài ăn chặn thằng nào làm thay cho mày, 
Mày phản tao cứ mấy mùa, 
Tao lên cơn bệnh, tiền chùa cúng cha, 
Cha tao, tao thương nhất nhà, 
Bởi vậy giống cha giống mẹ nào cần hùa ai!!! 
Bọn mày mồm mép có thừa, 
Nhưng mỗi biết điều với tao là không thôi!! 
Thôi thì mày sợ thằng nào?, 
Tao cho thằng ấy chơi mày vài bô, 
Mày đẹp sáng sủa nằm mơ, 
Tao cho vài con ma con quỷ vào cùng, 
Còng tay, còng chân, rước bệnh theo, 
Không bệnh, tao trả bệnh dần lại cho, 
Kẻ như mày tao đã tránh rồi, 
Ai ngờ mày liều dính chùm vào tao, 
Lòng mày mà cứ lao đao, khó khăn trước mắt có ngày nào cam, 
Cam tâm đổ thừa người hiền, 
Chứ mày cam tâm đổ lên đầu mẹ mày đi, 
Hóa ra sung sướng, mày thích di truyền, 
Ai ngờ sung sướng, phải làm mới cam, 
Loại mày ra đường lắm tiền, 
Mượn ngay tiền túi ngân hàng tưởng lâu, 
Mấy thằng bảo mày gâu gâu, 
Sao dám làm trái, mà đổ ngay thằng nào!!? 
Mày thích bóng đá leo trèo, 
Thân như con gấu thay làm đàn ông!!! 
Lừa người dám nói bất cần, 
Có cha có mẹ cũng tưởng chẳng cần làm thay, 
Tự mày làm mày sợ ai thay, 
Nghe hùng hồn lắm, lòi ngay đuôi rồi, 
Nói cái chết nắm chắc trong tay, 
Mày bảo lừa được mối này rồi đi, 
Ai ngờ thời thế phân li,
Loại mày biết nói thua lột sạch phau câu, 
Có tiếng ác chẳng thâm sâu, 
Ác thì ác lắm vẫn chưa hay bằng mẹ hiền, 
Tưởng đâu đời sướng như tiên, 
Sai cả một dặm quay đầu làm sao!!? 
Loại mày nằm giữa thiên thu, 
Mày bảo chỉ cần sương sương vài thằng chết theo, 
Cuối cùng nằm giữa chẳng ăn, 
Chọn ngay thằng già xấu ăm rờ vào, 
Nay khó chia tay thế nào, 
Tới đây đòi học hỏi, đời tao đời mày,
Nhìn người bước vào thế nào!?, 
Bước vào không thấy cái gì sai sai, 
Mồm thì nghe tưởng biết hơn ai,
Ai ngờ con heo lú, mẹ bắt gì cũng phải ăn, 
Đến lúc tình cảnh oái ăm,
Mẹ cao bay xa chạy, 
Bỏ mày đời dưng, 
Mẹ nào con nấy tưng tưng, 
Thừa biết nuôi thứ ấy, ăn cả hay không!!? 
Nghe đời truyền lại ai nhân, 
Làm đã ra trái, xấu bưng cả nhà!!! 
Lòng mày là một trái cà, 
Cà lên cà xuống, mặt phẳng người đi, 
Là thứ rẻ rách sân si, 
Làm gì trả giá, cho lòng thù căm, 
Đẹp đẽ sáng sủa dinh thự khó ở trong, 
Làm bàn đạp để đóng thay cảnh hùng, 
Rõ là thân của mình, 
Sao lên cảnh chẳng người nào nhận ra, 
Ta bảo nhận hết tiền rồi mà, 
Đòi làm vai chính, mấy đời lên hương, 
Kẻ chán đời, mặt mũi cũng có một chiêu, 
Đóng chi cho lắm, ác sao luôn đời, 
Thôi thì lận đận thay người, 
Người cám ơn lắm, mời đi trước nè, 
Thích gì gọi đạo diễn mân mê, 
Ta ngồi ta hát ngân nga suốt đời, 
Hát hò vui lắm ai ơi, 
Sao thành bể khổ đòi người khen chê, 
Kẻ nào thích chán thích chê, 
Nay bị y thế, thích mê cửa nào, 
Tự mở toàn Địa Ngục thôi, 
Cũng là cửa ấy, người người nở hoa, 
Vậy mới biết sơn la, sơn hà đẹp lắm ca, 
Kẻ ma thấy gì!!? 
Thôi thì ta dặn cuối câu này, 
Nếu mà thích của ta, ta làm cho, 
Làm thay cho cái vai ấy nha, 
Nhưng phải đưa tiền cho ta gấp mười!!! 
Ả nghe sung sướng nhất đời, 
Thôi cứ hứa trước, gấp 10 tính sau, 
Cảnh này cho ta chết đau, 
Từ nay chẳng ngán chân ai nữa rồi!!! 
Ta bảo kí tên vào đây,
Có mà có chắc là ta không nè!!? 
Ả mừng rơi nước mắt nhanh lên, 
Kí vào, chẳng đọc cái chi luôn trời, 
Ta thử xem sống với đời, 
Người ta thấy cỏ, chim muông tươi màu, 
Ả toàn thấy rắn rết, cây ngải, hố sâu, 
Cảnh nào ta cũng diễn hay thật mà!!!, 
Ả cười thích thú bảo sao, anh đẹp trai quá, con kia đâu rồi?, 
Con nào đâu hả em ơi, chị đây anh nào!!? 
Ả bảo, anh nói ra sao, em nghe hay quá muốn gì em bao!!! 
Ta bảo kẻ này tưởng ta chết rồi, 
Thôi vậy cũng được kiếp này ta an, 
Gấp mười là sao em ơi, 
Tẩu hỏa nhập ma em tự chuốc mà, 
Ta đóng có 1 phân đoạn đạo diễn à, nàng ta chiếm trọn 10 người trong phim, 
Làm việc vất vả liên miên, 
Không chịu ngủ nghỉ, nay điên luôn rồi, 
Thôi ta đặc xá cho mời, 
Vai điên này chẳng cần mời ai thay, 
Nghe ta bảo gì vâng lời, 
Anh sao em làm y vậy, nhớ lời em nha, 
Ta bảo kẻ đụng vào ta, 
Đơn giản ta sẽ làm ra "BÁO ĐỜI",
Kẻ này xưa kia chẳng biết ta, 
Sống sao chẳng quản, ta lo việc mình, 
Nay gặp ăn nói linh tinh, 
Lười ta bắt làm, cho linh chính mình, 
Không ta nào cũng có được minh, 
Nay cho làm việc, cho hết báo đời thành ân, 
Ta thì không cần ân nhân, 
Chỉ đưa kẻ này vào luồng báo ân, 
Mẹ kẻ này khỏi cần biết thân, 
Ta trừ mối họa cách nhân với đời,
Từ nay kẻ này báo đời, 
Ta cho vai khác tức thì học theo!!! 
Ta mà có là đàn ông, kẻ ấy tưởng tượng đã mê thế nào!!?
Bởi nay kẻ nào bất thân, 
Gặp ta sẽ biết BỆNH THẦN là sao!!? 



Học trường tư chắc chắn đậu đại học,
Ta học trường công nhưng nghe tên tưởng học trường tư, 
Người hỏi nghe không phân tích, 
Ta học trường tư cần đi học thêm làm gì, 
Bị tống bộ nhốt trong trường, 
Luyện thi học bù đầu bù cổ có người quản chặt, 
Ai hư sẽ phải vào trường tư như ở tù, 
Ai ngoan học trường công, học thêm tứ phương tám hướng, 
Duy học cái nào cũng cực, kẻ chẳng muốn học sẽ chẳng bao giờ học kiểu đó, 
Bởi áp lực khiến người ta lên cơn điên,
Cha mẹ hài lòng được bao lâu, 
Con người giỏi lắm, con ta như vậy chẳng là gì, 
Không nhìn xem con mình đang học thế nào!?,
Con người học trường chuyên chẳng phải học, 
Tới kì thi mới bắt đầu ôn chuyên, 
Con ta học trường quèn, nhưng vào lớp chọn chứ chả chơi, 
Có lớp chọn nào mà học đơn giản bao giờ, 
Thầy cô khó hơn, lúc thi tách biệt, ôn luyện khó gấp đôi, 
Ta học tưởng vào trường quèn, lớp có số 1, chọn ngành học A, thêm chữ C, 
Có nghĩa, Toán Lý Hóa Văn Sử Địa đều phải giỏi, 
Ba năm trôi qua êm đềm vì ta tưởng học trường quèn, 
Thầy cô giảng dạy nghe qua loa chẳng hiểu gì!!? 
Nghe thiên hạ kể ta thèm học dễ, 
Hóa ra đang nằm lớp chuyên, 
Thầy cô thấy cũng quèn, hóa ra toàn thầy cô chọn riêng cho ta!!! 
Học thêm gặp thầy cũ thầy mới, 
Càng học càng thấy chẳng được chi, 
Ai bảo trường công không tư, 
Trường công nào không giống trường công, 
Nhưng trường công tôi về Kỉ Luật, 
Trương tư người ta về học tập,
Ôi !!! Có kỉ luật nào dành cho con ngoan trò giỏi đâu, 
Toàn anh hùng máu mặt trong Đời thôi, 
Toàn con ông cháu cha bảnh tỏng sợ ghê!!! 
Dù sao gia cảnh không biết sẽ tự biết cố gắng, 
Nền móng đã được xây, mấy hồi mà tự chịu phá đâu, 
Mấu chốt đã phơi bày chính là lúc ta phải lớn, 
Giờ làm gì chẳng được, chỉ chuyện quên học quên làm là không được quên, 
Không học chẳng làm như xác sống, 
Ai mê chứ ta chẳng rành, 
Thời ấy cuối cùng ta cũng gục ngã, 
Để những kẻ đòi so ta cơ hội, 
Giờ muốn hơn ta kiểu gì!!? 
Ta tặng tiền đề làm gì!!? 
Có một đề làm không xong, 
Ai tạo đề đa dạng mà chịu làm đây!? 
Đúng là con ông cháu cha mà, 
Sướng là khỏi phải bàn, 
Đàn ông đàn bà có cả, 
Nhưng ác thì lại cùng chung, 
Mày không theo tụi tao chết liền, 
Ta bảo tao thách tụi mày không nghe lời ta, 
Chúng đua nhau không nghe, 
Bảo tao thắng rồi ôm tiền bỏ chạy ngay, 
Ai bảo đời này ngu si, 
Kẻ ôm tiền chạy là kẻ ngu đầu tiên!!! 
Ê mày chạy đi đâu, hứa là phải làm ta đây cần tiền, 
Hứa mà không làm ta đòi cha mẹ dùm luôn cho, 
Con ông bà trong tay tôi, ông bà đổi gì, 
À ta bắt để biết giá trị của mày trong ba mẹ mày thôi!!! 
Bao nhiêu tỉ đây!!? 
Ta nói ta vô giá, chính mày muốn chuộc mày bao nhiêu đây!!? 
Ta biết bảo vệ bản thân, mày cái thân đàn bà không biết giữ là sao!!? 
Não thông minh cái gì, chứ không biết giá trị bản thân, là tệ nạn xã hội, 
Khiến đàn ông đau phiền!!!
Đi đâu thì đi, nhớ cái mạng,
Mất mạng rồi về nào được với cha mẹ mình, 
Phụ nữ có đặc quyền ngộ sát mà, 
Một lần thôi chứ nhiều lần là biết giữ thân kiểu gì rồi, 
Thấy nơi đâu nhiều đàn ông cứ xán lại, 
Hỏi sao không bị trêu đùa, lăng dâm, 
Lúc ấy thấy sướng, hay nhiều đau khổ, 
Đợi khi nào mất hứng đi, chỉ hay cần tiền, 
Loại cần tiền để mất thân, 
Người trọng tình nghĩa không bất minh lúc nào!!! 
Kẻ ấy là bất hiếu nhưng mồm lúc nào cũng gia đình rất hạnh phúc, 
Nghe mà không thấy có tin nổi không!!? 
Trường ta trường công đấy, 
Tiền học phí rẻ hơn trường tư nhiều, 
Nhưng gấp mấy lần trường công khác, 
Ít nhất cũng gấp ba!!! 
Thải ra học sinh biết rằng sẽ toàn làm ông lớn, 
Nhưng đời mà trường nào cũng có học giỏi học ngu, chiun học và không chịu học, 
Ra đời lắm kẻ thành danh, cũng có kẻ mãi làm culi, 
Bởi cái chữ chịu, là kết thúc hoặc tiếp tục, 
Kẻ nào tiếp chịu tiếp nhận sự giàu có của gia đình, phát huy nó, 
Kẻ gia cảnh chẳng hề tốt, vào trường giàu để làm chi, thấy sang bắc quàng làm họ, 
Học xong chẳng biết làm chi, học đại làm đại, chả ra cơm cháo gì!!? 
Biết gặp đại gia dồn tiền giả tạo, 
Bảo ta về giỏi, vừa lắm tiền, vừa xinh, 
So đo tới lui vẫn thua nàng ta, 
Tiết kiệm được bao nhiêu dần bị dụ dỗ hết, 
Tiền chùa mấy kẻ nào không ham, 
Muốn ham thì phải đua vốn vào, 
Nghèo giàu ai cấm vào, 
Vào rồi không thắng, biết trước cái chết giữa làng đại gia, 
Thứ ngu sao giàu thế, 
Thứ giàu sao con giỏi giang, 
Bởi họ biết dạy con quý trọng đồng tiền, 
Ăn cắp một lần hối hận cả đời, 
Bởi gặp đúng người học theo!!! 
Kẻ ngu dại gia đình nghèo bỏ lơ, 
Khổ nghèo lắm, nhưng nghĩ tâm giàu, 
Xấu xí, tâm tà, nhưng miệng lúc nào cũng khoe khoang, 
Bảo ai tốt bằng mình, 
Mặt mũi thì cũng không xấu kinh, 
Nhưng kèm tâm ấy xấu kinh chẳng ai dám nhìn!!! 
Nhìn bạn bè là biết ả kinh, 
Xấu dần xấu hết, không khinh cũng dè, 
May mắn vào trường này, ai bảo đua đòi, 
Có tiền mà chạy theo đám đại gia, 
Nguyên lớp chạy theo chứ chẳng mình mày, 
Ta mà không bệnh chắc chạy theo giống mày!!?,
Bởi thế chạy theo sinh bệnh, bởi theo chẳng nổi, 
Cái lớp chẳng cần học, ta lại đâm đầu học ngược, 
Những kẻ ấy ghét chà đạp ta, 
Nịnh bợ đại gia là được biết đề, 
Ta chỉ dựa vào bạn thân ta!!! 
Kẻ lại ghét ta đưa ta vào thế bí, ta lại càng muốn vực ra, 
Ta còn sống một cách kì tích lạ, 
Kẻ ấy bái phục, nhưng chưa muốn dừng, 
Còn anh hùng cứu mĩ nhân, 
Ngày nay mới được thế, biết ngay kẻ thù!!! 
Được đẹp đẽ là tâm đã đẹp, 
Kẻ xấu tính xấu nết nói ngược, 
Bao cô gái đẹp người đẹp nết không chọn ra được, bởi họ vẫn sống là chính mình thôi, 
Kẻ rêu rao chỉ có xấu mới tâm hồn đẹp, khoe bản thân tốt bụng lắm kẻ theo, 
Đều là làm màu che mắt, 
Ai tin dính vào đừng than!!! 

LÊ KIM
LÒNG MẸ CON HIỂU RÕ NHƯ MẸ HIỂU CON. (Thùy)  


Kẻ chỉ biết moi tin tức người, 
Cần gián điệp đưa tin, 
Mày yên tâm, 
Nòi này ngu lắm!!!
Tao nắm rõ cả rồi, 
Mai là có tin mới, 
Mời cả làng cùng xem, 
Ai ngờ, nghi ngờ đến, 
Vì bộ mặt nham hiểm, 
Tin thất thiệt lắm mồm, 
Nay tự mồm khai ra, 
Giả dạng lấy thân đền, 
Mai mù đường gặp mù, 
Tin tự tạo không màng, 
Kẻ nhận tin cũng không can, 
Đặt tin tưởng hoàn toàn,
Nay nhân gian lầm than, 
Tôi đang coi gì đây!!? 
Muốn chọc mù con mắt,
Bỏ tiền xem tệ nạn, 
Kẻ thích vỗ đùi cười, 
Do truyền là tin đồi trụy, 
Ôi, những kẻ ấy mất trí rồi, 
Con mồi lạ xuất hiện, 
Tự bảo chẳng phải mình, 
Chắc chắn chẳng bao giờ làm, 
Cho những kẻ này đâu, 
Làm ngây thơ trá hình, 
Bảo rồi liền trả lại, 
Tin đồn thất thiệt ta, 
Ta vẫn nhà yên ấm, 
Biết thế trần đang sao!!? 
Nay trả lại linh tinh, 
Ta có thần chẳng nhận, 
Thôi cứ mà để đó, 
Cũng chẳng phải ta làm, 
Nếu mà muốn đòi cứ đến lấy, 
Ta phát miễn phí cho!!! 
BÁO LÁ CẢI


***
Ta trông vụng về, 
Mặt thì trông khá tỉnh bơ việc đời, 
Nhìn lại tưởng đầu vu vơ, 
Hóa ra nhận diện được hết của cha ông bà!!! 
Kẻ nào mà muốn hại gia đình ta, 
Mình ta chấp hết bước qua xác tàn,
Ta cho qua kẻ chẳng hồn, 
Kẻ nào nói xấu đâm sau lưng ta, 
Ta quan sát xem đâm ta kiểu gì!!? 
Kẻ nào âm thầm dõi theo, 
Ta cho mệt mỏi, mắt mờ, chán chê, 
Kẻ nào tự suy ta câu thề, 
Ta cho chán ngán, chẳng hề nghe theo, 
Kẻ nào ăn trắng mặt trơn, 
Đi ngang cười khẩy, ta dòm thấy luôn, 
Kẻ nào mưa dầm thấm lâu, 
Khen ta một cái, ta dồn ta cưng, 
Cưng lên cưng xuống bưng bưng, 
Tưởng đâu ta tốt cười thầm tự mọc sừng luôn, 
Ta có nợ báo ân, 
Kẻ nợ ta lắm, người hùng gọi ta, 
Gia trang lắm của mà sang, 
Gia đình lắm của lắm "người" vào xưng,
Ta hỏi kẻ nắm ta xưng, 
Một câu chết đứng không dám xưng lần nào!!? 
Cười trừ nhận tội chẳng hào, 
Ta trả cho ngươi lúc nào, 
Ngươi còn chẳng biết, 
Dám xào ta thương, 
Xài bài dễ mà tùm lum, 
Xào ta dễ hỏa ra hương khói liền!!! (THNM) 
Ta xuống đây chẳng ưu phiền, 
Lắm kẻ làm mệt, ta thiền cho nghe!!! 
Làm ta thân thể bề bề, 
Ta làm anh dũng chẳng bề huề như ngươi, 
Nay ta tiếp đón nhiều người, 
Dâng cho bảo bối hết đường mà than,
Có kẻ nói chuyện lan man,
Ta bảo biết quả, sao nhân vẫn còn, 
Ta la ta mắng ta thương, 
Hết la hết mắng hết đường thành thân!!! 


***
Quyền sinh sát trong tay, 
Sống sao cho trọn, lật kèo không tham, 
Ngươi chịu tội gian tham, 
Thèm của người khác, là cam không đành, 
Ai ngờ kẻ phạt trách nhầm, 
Nay phải nhận tội trách lầm người ta, 
Người oan sao phải nhận tà, 
Tà ma lại phải hưởng phước nhờ người ta, 
Đầu trâu mặt ngựa lân la, 
Kẻ nào theo ta để khỏi nhận tội dùm cha chú mèo, 
Mèo rồi lại phải hoàn mèo, 
Tiền đâu cho kẻ làm liều được vinh, 
Tưởng đâu phạt người linh tinh, 
Phải biết họa trước mà làm trước đi, 
Ai ngờ gặp kẻ cao tay, 
Tu tạp đã tới dặn dò có ngày gặp thần gặp sa, 
Ngày đến bổn vẫn lân la, làm bao việc trái, lại quên lời thề, 
Ai tới cướp của bẩn chê, chỉ muốn kẻ ấy nhận tội mà tha cho mình, 
Ai ngờ gặp kẻ bất bình, bảo sao người thiện lại hành người ta, 
Ấy thế mới biết oan tà, cả đời vẫn bị oan gia trái trọng, 
Không mau trả lại sân si, 
Ngày nào mắt sáng, tai tinh với đời, 
Gặp kẻ mặt mũi ngời ngời, khác kẻ làm ác, mặt hầm hầm như là đâm thuê, 
Ở đời lắm kẻ ngu si, 
Nào đâu mà dám nhận ngu bao giờ, 
Lúc nào cũng tỏ thông minh, 
Những nguy hiểm cận kề chẳng quan ngại gì!!? 
Nụ cười là liều thuốc bổ, 
Uống vào chẳng vờ thoát ra, 
Mê hoặc quyến rũ đó, 
Đàn bà còn mê huống chi đàn ông, 
Ai ngờ đâu kẻ gian tham, 
Thân xác còn đó mà bỏ theo người, 
Đàn ông ả cứ vâng lời, nghe theo dục vọng, 
Mấy đời thuốc thang, 
Nụ cười gì cứ gian gian, 
Ai mà mê lắm, lừa than cả nhà!!! 
Ăn gì bổ đó cả mà, 
Cười sao liều thuốc vào người hiểu ngay!!! 
Mình cười sảng khoái là do hành gì!!? 
Hành người, cười hôm trước chẳng được hôm sau!! 
Làm được việc thiện, mỉm cười thay việc lành, 
Vui sướng ấy ai mang, 
Cha mẹ hưởng phước mấy đời được con,
Con gái ta thuở mới lon ton, 
Nay sao lớn khỏe, bệnh đâu nữa rồi, 
Mẹ ơi, kẻ tham lấy mất lâu rồi!!! 
Con lại con mẹ, con cha một nhà!!! 

CON GÁI CỦA CHA MẸ LUÔN ĐƯỢC NGƯỜI DÕI THEO, BÁO HIẾU CÓ GÌ LÀ SAI, ĐÃ QUYẾT GẦN GŨI SỢ CHA KẺ NÀO!!? 

Lê Kim Thùy. 

Comments

Popular posts from this blog

CON ĐÃ TRỞ VỀ....

 Bùa ngải, ma trận thẩm úy,  Không ai biết được chất gây nghiện ở đâu!!?  Chỉ biết dùng chữ khác đi, thì nói không còn thuần khiết như ban đầu,  Như CÔVID đang sinh sôi nảy nở như ý thức con người, biến thể ngày càng tinh vi,  Nói thẳng ra bùa ngải cũng chính là ma túy, mà những kẻ không chơi không biết chính xác vì sao bệnh mình lại giống bệnh người, tâm thần phân liệt, lời nói dối cho căn bệnh thế kỉ ngấm ngầm phân loại tất cả, nhưng tất cả đều khiến lòng tham con người gây nghiện,  Kẻ thiếu tiền mà không chịu lao động có ở khắp nơi, mà chỉ cần bần cùng là sanh đạo tặc,  Đọc bài về ma túy tôi hiểu ngay ra bệnh của mình, còn đọc thông tin về bệnh mình thì chỉ thấy sợ hãi, cho sự linh thiêng của triệu chứng!!!! Thứ không có lí do và thứ biết cực rõ lí do, nghiện biết chỗ để mua, và không biết mình bị nghiện,  Con nhà giàu, chốn mà cả nam lẫn nữ đều phải cảnh giác cho việc ma túy luôn đi kèm tình dục,  Nam nữ thọ thọ bất thân, điệp vụ khác điệp viên,  Nghề và nghiệp luôn không thể đi cù

CHẾT VÌ TÌNH DỤC!!!!!

 VÌ SAO kẻ giết người phải tự chết!!?  NHÂN QUẢ HIỆN TIỀN : bị ghét,  Sống không bằng chết, còn nhiều người muốn sống, chứ CHẲNG ai dám gần gũi ma túy muôn đời như chúng Quan âm bồ tát cứu khổ cứu nạn còn dám trù ẻo, ai ai theo ả chết hết trong trứng rồi, Buồng trứng của ta!!!  Tinh linh có khôn bằng trời, người tính không bằng trời tính, phải chết trong cô độc!!!! Linh tính mách bảo người mẹ phải bảo vệ con!!!!? Hồng hài nhi là ngựa trắng hoàng tử,  Mẹ Quan âm luôn dõi theo từng bước của Tôn Ngộ Không,  Ngộ không luôn cứu Đường tăng,  Đường tăng luôn cứu Lão Trư,  Trư Bát Giới mập không nên vác đồ lại cho vác cái xẻng nặng như biển bao la như tình mẹ!!!! Vì từng là Hải Vương mất mẹ!!!!  Vị cao tăng vác đồ ấy quả là Tiên Sư,  Là tổ tiên, ông bà, cha mẹ ta vất vả mới sinh thành ta hôm nay và muốn yêu Bác để hi sinh cho sự cao đẹp!!!  Kẻ bám đuôi bị cắt, tầm gửi phải trả hồn,  Nay ta là ai chẳng lẽ chẳng biết, cả thế giới đang coi gì!!!?  Hỡi những kẻ hèn nhát từng là dân ta, nay chẳng h

TẠI SAO PHẢI BỎ THUỐC SAU VẬT LÍ TRỊ LIỆU!!!

 TẠI SAO PHẢI BỎ THUỐC SAU VẬT LÍ TRỊ LIỆU!!?  Mùa xuân có hoa anh đào, có tiếng nói như én bay về!!!  Như mùa hạ, có tiếng sóng biển,  Như mùa thu, có lá vàng rơi khắp chốn, như suy nghĩ mùa đông!!!  Thiên đàng có lệnh cha,  Sao mẹ CHẲNG nghe lời, Sao tụi con xấu xí mẹ lại chẳng quan tâm,  Con từng ăn uống để đẹp mà, sao mẹ chẳng biết!! Thuốc có gì tốt đâu lạm dụng là sống không bằng chết!!  Thua keo này ta bày keo khác, đừng như gió vù vù bay sang!!!  Tụi con đã hòa thuận, chẳng hề chửi nhau câu nào đáng sợ,  Sợ nhất là bị giam cầm, giờ mẹ đang giam cầm con đây,  Mẹ nói chngwr có tết công gô, vậy mà mẹ đã làm tết ấy có,  Teets gông cùm là đây mẹ lại chửi con điên!!!!  Con chửi lai dc không hay con chỉ là đùa,  Mẹ chẳng hiểu ý bác sĩ, chửi con là đồ ngu,  Con học bác sĩ cứu mẹ, mẹ đền ơn giỏi ghê!!!  Con nói là con làm, cứ vừa ý mẹ là mẹ thích mẹ chẳng nghĩ cho con!!  Mẹ tự ý tất cả, nay mẹ khiếm khuyết mẹ cứ tự ti hoài,  Mẹ ác lắm mẹ ơi nhưng con vẫn thương mẹ!!!  Mớ hiểu rằng mẹ khô