Skip to main content

THÂN GÁI DẶM TRƯỜNG, Hoa Mộc Lan !!!

 TIỀN MẤT TẬT MANG,

(ĂN BÁNH TRẢ TIỀN)



Kẻ đưa người khác vào đường cùng, 

Chẳng phải chẳng muốn sống nữa sao!? , 

Lấy mạng đòi mạng mà,

Làm Đ có khi nào gặp kẻ nào tốt đẹp đâu, 

Tốt đẹp dành cho người xứng đáng, 

Bước vào đời người đòi sống thay, 

Rồi sống không ra gì bảo chán trả lại, 

Ai đời bánh đúc có xương, 

Ai đời kẻ ác biết làm thiện!!!! 

Kẻ tạo ra tác phẩm để đời, 

Người viết người dịch ai là người làm khó hơn?,

Kẻ dịch phải làm gấp đôi, 

Kẻ viết chỉ cần gợi ý là nhớ ngay thứ của mình, mà thôi!! 

Ôi các Thúy trên đời, đều nhận kiếp cô độc, 

Còn chúng "ta"o là ai, kẻ ác nào cần biết đâu, 

Đọc chuyện là thấy thân mà, 

À hóa ra chẳng học hành gì, 

Bởi có biết gì đời này có những kiếp " tướng thân " nào đâu!!? 

Thôi làm Thúy rồi cũng đừng buồn, 

Bởi lúc làm có nghĩ gì cho cha mẹ sinh thành, 

Ngỡ chẳng bất hiếu, mà mất luôn cả đời, có khác nào tự tử đâu, 

Có trăm Từ Hải cũng chẳng cứu được!! 

Thấy được bộ mặt Thúy rồi, sợ ngàn đời chẳng muốn gặp lại, 

Từ Hải nghe biết xấu xí, chứ Sở Khanh đẹp trai có lẽ!!! 

Thúy ơi là Thúy, 

Đời đẹp xấu nhanh tráo đổi, 

Người trăm thiện sao xấu xí như kẻ chuyên thích đầu độc người hiền lành, 

Có chất độc nào khiến con người đẹp chăng?, 

Độc người chuyển lành, kẻ ấy lại cầm chính chất độc độc mình, 

Lấy độc trị kẻ độc, chính là độc gặp độc mới phát huy tác dụng chất độc ấy, 

Người xưa dụng chữ hay thật, 

Kinh nghiệm này phải vận não, 

Vậy kẻ nào thích ăn bẩn, 

Mà không thải được ra chất bẩn ấy sao khỏe được, 

Ăn bẩn sống lâu, chính là sống đời xấu xí!!!!

Như phù thủy đi làm ác, và nét đẹp ác ấy đi với ả cả đời, 

Hãy ác đi, 

Ác độc ngấm vào người rồi, thịt nát xương tan, tâm tà ma thích!!!

 Người như ngươi sao đáng làm người!!? 

Thúy à làm Đ nhận cả thảy đàn ông, cớ gì phải ngại với loại như ta, 

Muốn tiêu biến hay ở lại hưởng phước, 

Thúy chỉ biết dùng lời ngon ngọt, 

Lánh mặt đã ghen tị người đời khôn nguôi, 

Bởi vậy đời trả lại đúng thế, 

Kim Trọng nào thoát khỏi tay mị, 

Mị đẹp sao sử sách lưu rồi, 

Thúy là Mị có được không!!? 

Người sinh thành, người nuôi dưỡng câu chuyện của ta, 

Nào đem lại phước đức cho riêng ai!!? 

Đó là câu chuyện để đời chẳng kẻ điên nào hiểu được, 

Sao ta bệnh hết, còn kẻ ham hư vinh hưởng lây!!! 

Đ tự nhiên hay xấu tự nhiên, 

Do mắt người thôi, Thúy được phác họa xấu xí, mà nghe truyện tưởng ngỡ thiên thần, 

Thôi trông mặt đủ rồi, kiếp này là nhân quả hiện tiền, 

Ta đẹp từ đâu ta biết mà, bao lần thử xấu qua nhanh chớp mắt, 

Kẻ hận tưởng chút hại người đã sung sướng run người, 

Ta vượt thử thách xong, bắt đầu nghỉ ngơi chút, chưa gì bảo ta ngu đẹp làm gì?, 

Ta đẹp xuất phát từ tâm, mà phân biệt được tốt lành giữa xấu xí, 

Cái đẹp lành đẩy thứ xấu xí đi, 

Hỏi sao như vậy được trái dấu hút nhau mà?, 

Tất nhất là hút nhưng cái lành quá mạnh, có hút phần dư vẫn là lành mà lị, 

Và ngược lại, cái lành bị lấn át, 

Tất nhiên sẽ bị cái ác làm xấu xí bớt đi, 

Nhưng tâm hồn vẫn luôn hướng theo thiện thì có ngày lành át lại thôi, 

Mà đời này, cái gì luôn thắng cái ác chứ, 

Kẻ chạy theo cái ác mù quáng sao hiểu được, 

Bởi ai mà không biết nhân quả đây!?,

Mà sao vẫn ngu muội phạm tội, ai sẽ hứng hậu quả ấy đây (CM) chứng minh đi chứ!!! 

Đẹp từ ấy hiểu rồi sao không phân được tình Đ và tình thân!!! 

Có tình thân ta đẹp mãi mãi, còn kẻ nào để đời nhào nặn hóa súc sinh!!! 

Người dưng đòi yêu thương, có ai nào tin được không!!? 

Bởi vậy ai càng gần gũi được, ta càng vui thích, 

Nhưng gần được bao nhiêu tính bằng quà, 

Bao nhiêu vật chất mới đủ cho vẻ đẹp "nÀng" đây!!? 

Nỗi nhớ da diết mới là thứ ta cần, 

Những thứ khác mua sau!!!

Ta và chàng giống người sao gặp nhau, 

Vì người sao còn thời gian dành cho mình kia chứ!!? 

Yêu đi, có gì phải ngại, moa!!! 



XE ĐẨY, ĐẨY GÌ? , 

MÁY BAY BAY NHANH, 

THUYỀN TRÔI BẾN ĐẬU, 

CON NGƯỜI CẦN CHI, 

TIỀN CÓ NGAY!!!! 

KHÔNG TIỀN ĐI BỘ, 

KHỎE CHÂN CẦN ÍT $$$$


Vân hưởng từ chị điều gì đây, 

Cha mẹ đau bệnh, yêu Kim chẳng đừng, 

Thôi phận én giăng tơ, 

Vào cùng một họ, nhưng ân khác rồi!!! 

Kiếp sau hai Thúy đổi thân, 

Kẻ nào người nấy, nhác gừng chọn nhân, 

Nhân cách kẻ chung một nhà, 

Mấy người trao phận, khi mà đang sung sướng đâu, 

Thôi ta là kiếp viết ra, bảo đẹp hay xấu, 

Thúy ta mừng thầm, 

Ta viết để chịu trách nhiệm với nhân gian đâu?,

Để mà biết thân biết phận sửa sai, 

Ai ngờ kẻ lên voi, thích xuống chó, 

Thôi thì để trời ân xá ta về!!! 

Về thái cực thuộc về riêng ta, 

Những kẻ khác dựa vào lời ta ÁNg chừng!!!

Người hay tới đâu ta phán tới đó, thân ta chịu cùng, 

Còn nếu chẳng cần, ta gom về mình điều ta (B)viết hay!! 



CẦM MÁY ẢNH TRONG TAY, 

CHỤP HÌNH CÓ GÌ KHÓ, 

BẢO MÁY CHỤP HÌNH LÀ ĐIỆN THOẠI, 

NHỚ SỐ,  

GỌI VỀ NHÀ NÓI MỘT MÌNH THÔI!!! 


Có ai sống thay được dùm tôi, 

Tôi tặng cho thỏi vàng, 

Nhớ phân biệt vàng thật hay vàng giả, 

Tôi tặng thêm cho bịch tiền, 

Nhớ đếm cho đủ, 

Tôi tặng luôn cả phúc phận, 

Nhớ kiểm tra cho đúng của mình mới mang đi, 

Mang đi rồi nhớ sử dụng cho tử tế, 

Tôi tặng thêm cho lưới trời, 

Muốn bao dung ai thì bao, 

Bao xong rồi nhớ chôn cất, bởi đó chính là mạng người, 

Không ai khác ngoài thân tôi!!! 

Nhớ chăm lo hương khói tôi cho tốt, tôi lại cho những điều trên!! 

LINH TÍNH




Tổ tiên tôi là ai!!? 

Họ lên tiên rồi hay vẫn còn đang bên chữa tôi?, 

Tôi sống tệ họ vất vả không!? 

Họ chỉ cần dùng 1 phần công lực, 

Tôi đã sợ chết khiếp, 

Mà sao hoài vẫn bệnh, 

Tôi hiểu rồi, 

Bệnh này liên tiếp bệnh kia, 

Nào dừng được bao giờ, 

Kẻ thù thấy ai hạnh phúc hơn là ghét, 

Nào buông tay khi có trăm người, 

Thần tiên phép thần thông cũng có điểm dừng, 

Nay ta có thần sắc là đã tiên phần nào, 

Chẳng cần tiên đến giúp, 

Ta biết phép tiên đủ rồi!!! 

Bảo vệ sức đề kháng cho tốt, Cô nào dám chen vào, 

Như gia đình tan nát, nghèo, kẻ nào dám động vô, 

Ta bị là tâm bệnh, chỉ dám xin bình yên cho mình, 

Nhưng nhân thế, muốn khó nhất chính là bình yên, chưa qua ải, sao dám thanh minh cho mình thấu trời xanh!!! Cóc muốn kiện Trời cũng phải có lí do chính đáng,

Đường lên trời nào đơn giản đâu,

Ai bảo sau đó đơn giản cứ lên thử trời đi,

Rồi ai đời gọi Trời nói dối thử xem!!? 

LINH THẦN




Chàng chọn là Ngọc Hoàng Diêm Vương, 

Nhiệm vụ là PHẢI vi hành, 

Ta chọn là Trời Đất, 

Nhiệm vụ là thấu hiểu TRONG nhân gian,

Ai dám chống lại ta, là tất cả mà, 

Ai dám căm thù ta, đó là súc sinh trong ta,

Ta chưa tốt sao đòi quản, 

Tuổi còn nhỏ sao dám bảo thấu hết nhân gian, 

Ta bảo nhìn gia đình ta xem!!? 

Di truyền sao y nguyên bản CHÍNH (trắng) 

Người anh hùng thời nào chẳng có, 

Tiểu nhân chẳng nên có thời nào!!? 




Sống nơi bụi trần như sống tiên, 

Ai biết đau khổ (CHẾT, CHẤT RIÊNG) nơi ấy với tôi trôi qua nhanh thế!!? 

100 năm nằm gọn trong 1 năm thôi!!! 

Mà đã qua 10 năm rồi, 

Ai tự biết được và thích sống tiên tôi nhường, 

Bởi tôi trải nghiệm xong rồi, muốn lặp là lặp được thôi,

Còn kẻ nào bước vào không qua ải tiên, thì muốn biết bị gì không!!? 

ĐỊA NGỤC



Một tay chơi uy tín, đương khác với kẻ ăn chơi sa đọa, 

Bởi uy tín trong làm ăn là quan trọng nhất, 

Tay chơi ấy cũng phải làm và tạo mối quan hệ uy tín như mình để sống đời!! 

Làm gì có mối quan hệ nào tạo ra để lợi dụng lẫn nhau, 

Mà là cùng chung một tư duy và phát triển nó, 

Kẻ lười biếng sao muốn hiểu siêng năng là gì!!?

Một kẻ biết làm ăn, là kẻ chiến thắng chính mình!!! 

Kẻ biết giới hạn của bản thân, là kẻ biết đâu là điều nên nói nên làm!!!

Mà biết lượng mọi thứ, có là thằng quèn nhất vẫn trên vạn người chỉ nhờ một mối quan hệ tốt thôi!!! 




Có những người rất lạ, 

Chỉ cần đam mê, thì đâu cũng được gọi là sân khấu cho đam mê ấy!!!

Đam mê chỉ xảy ra khi đủ khả năng rồi, 

Ai đời chưa có gì, cái gì cũng muốn đam mê!! 

1n1


AI BIẾT BẢN THÂN ĐẸP ĐÂU CẦN KHOE, 

KẺ CỨ THÍCH NGHE KHEN CÒN BIẾT LÀM GÌ ĐÂU!!!? 


Đời xấu hơn người xíu có sao!!? 

Xấu đời cô độc mới sợ!!! 

Ai cũng tưởng lẽ phải phải luôn phải đi bên phải, 

Nhưng đáng tiếc, 

Tay thuận phải làm đi làm lại nhiều hơn nên dễ linh hoạt hiểu lẽ phải là gì!!? 

Tay trái lười biếng, nay phải cho vận thế nào mới linh hoạt bằng tay phải, 

Tay phải là cha mẹ, tay trái là con, 

Lời cha mẹ như thánh sống, 

Cái tôi của con chờ ngày lớn khôn!!! 

Nếu như đứa trẻ sinh sau cha mẹ không thương bằng anh chị, 

Nhưng anh chị tất nhiên là phải thương em mình để bù đắp điều ấy !!!, 

Như làm anh khó lắm, có chị chị thương, chị cho cả đời còn được để thay mẹ mất kia mà, 

Ấy thế người sinh ra trước đương nhiên sẽ trải đời hơn, nên gọi là người lớn hơn, 

Còn nếu đòi lớn số, em giỏi hơn anh chị mà không cần chỉ dạy hóa đời phân li!!! 

Phân biệt chủng tộc sinh chiến tranh, 

Gia đình chẳng gắn kết đau thương biết bao, 

Kẻ dưng cũng lợi dụng chạy vào đòi chia phần, 

CON HƠN CHA LÀ NHÀ CÓ PHÚC, 

Đừng phân bì gì cả, cứ luân lí mà hành, 

Sống trái biết ngay làm sao để thuận lẽ phải!!! 


CÁ KHÔNG ĂN MUỐI CÁ ƯƠN, 

MỘT CON SÂU LÀM RẦU NỒI CANH, 

ĐỜI CHA ĂN MẶN ĐỜI CON KHÁT NƯỚC !!!

CHA ƠI, TẶNG CHA GIÀ DẤU YÊU!!! 


Xưa nay nghĩ lo tiền thuốc đủ rồi, 

Nay lo luôn chuyện thiên hạ sao kham, 

Chú ngựa bất kham bỏ nhà đi nhong, 

Hoa Mộc Lan bỏ nhà vì cha thôi!!! 

Sống tiên lo nghĩ khác, 

Sống trần lo mình tốt hơn, 

Lo bao đồng bảo người ta đúng phải nghe, 

Lời khuyên chân thành thường bỏ lỡ, 

Thôi nói lắm mệt người, 

Chẳng lọt chữ nào vào tai buồn thêm!! !




Nếu sợ kẻ ăn cắp nhắc lại lời tôi nói, 

Chắc những thứ tôi tạo ra chỉ dành riêng tôi, 

Điều buồn cười ấy tôi dành riêng, cho kẻ cắp, 

Còn thứ giá trị ấy tôi dành cho thế giới của mình ngoài kia, 

Vì tiền mà tôi buông xuôi, 

Nhưng điều mạnh mẽ nhất tôi có được là từ họ, gia đình tôi!!! 



Đâu ngờ bản thân lớn nhanh quá, 

Chớp mắt đã thấy gì đâu, 

Hạnh phúc phía trước xa rời quá, 

Tưởng tượng mãi chẳng ra

Kẻ nào đã tưởng tượng ra, 

Lo làm đi chờ gì!!? 



Kẻ nào chờ đúng kẻ ấy, 

Có chăng là đúng thời vừa người, 

Muốn được y như mong, 

Sống thế nào cho trọn!!! 

Ai dạy cho được đâu, 

Nếu muốn gì được đó, 

Phần lớn do tâm thôi, 

Nếu mà mong sướng khổ, 

Có rồi lại mong đổi thay, 

Thế mấy đời, chung thủy mấy người, 

Thiếu chung thủy tội gì!?, 

Chắc là không biết đâu, 

Tham đâu thâm đó, 

Tôi ham thiện thâm nhất chỗ nào!!? 

Chăm sóc bản thân, 

Đẹp người đẹp nết, 

Thứ còn lại để trời lo!!! 

Xem lắm mù mắt, 

Mà có mấy kẻ sướng mê!!! 

Mù rồi nhớ gặp lại tôi, 

Đoán tên biết người ngay thôi!!! 



Mỗi người tôi đối xử khác nhau, 

Ban sơ tưởng tôi là người đổi thay, 

Tính cách xấu tốt nào hiểu được trọn 1giây!? 

Hóa ra tôi hiểu rõ người rồi, 

Tôi mới đối xử thôi, 

Nếu mà đối xử giống nhau, 

Thấy mình chưa đủ quan tâm, 

Nói có đúng cũng thấy nhạt nhòa, 

Muốn bỏ tình bạn ấy ngay, 

Thôi đừng bắt chước tính ấy tôi, 

Biết rõ bản thân muốn gì thôi mà, 

Hiểu gì hiểu quá người thân xa lìa, 

Sao lại nhớ toàn chuyện xa, 

Ôi lúc ấy muốn nói chẳng làm sao!? 

Giờ hiểu rõ nói ra tít mù,

Gần đây chẳng nhớ hóa ra thùy THÙ, 

Kì ghê ai cũng quên rồi,

Bởi thế buồn lòng đã là bình thường, 

Quan tâm nhiều quá nói ra thành hận mà!!! 

Thôi nay nên im lặng cho qua hay nói ra đây, 

Thôi biết rồi, tùy cơ ứng biến cho đời lành thay!!! 

Tình yêu thương có thể dồi dào, 

Nhưng trao đúng người nó hay hơn nhiều,

Ngày mai thức dậy cơ thể khỏe mạnh thích ghê,

Ai ơi đừng cho tôi nỗi buồn được không!!? 





Mới tu thành bước 1 dễ ghê, 

Đã chọn ngay bước 10,

Để xem bước ấy dễ không,

Hóa ra máy bị lag bước 2,

Bắt chơi luôn bước 10,

Chơi lè lưỡi lặp đi lặp lại, 

Hóa ra từ bước 2 đến bước 10,

Dành cho bọn hacker, 

Người thường không tự chơi được, 

Lè lưỡi sao bắt tao chơi,

Vượt qua hết rồi sao!!? 

Trò chơi nhẹ nhàng khép lại, thế thôi!!!

Nhắm mắt lại đoán tên kẻ hack trò chơi ấy cho, 

Đời muốn dễ mãi là thế!!?

Đời có dành cho kẻ lười biếng thanh cao gì bao giờ!!? 

Chúng đạp đổ miếng ăn người khác, 

Cùng làm việc xấu lặp đi lặp lại có biết sợ bao giờ, 

Vì không thấy tin nhân quả mà,

Xưa nay người thiện tin lời cảnh báo của các vị tiên giả nghèo, 

Họ đã vượt qua thử thách rồi, 

Thời nào kẻ ác chẳng có, 

Nên kẻ ác chẳng sợ làm ác lấy tay che cả trời được sao!!? 

Nay hai kẻ hào hoa phong nhã hợp lực, 

Báo cho những kẻ mù màu quả báo sắp tới rồi, 

Chúng vẫn tỉnh bơ coi thường, 

Thách thức lại thần tiên, 

Thôi xưa nay ngươi vẫn vậy, 

Miệng hay cãi dùm người, 

Ta cho ngươi làm con hợi lắm chân, 

Để mỗi chân của ngươi sẽ là mắt của tay sai ngươi, 

Các ngươi chỉ có hai mắt để nhìn chính mình xấu xí thế nào!!? 

Chân của ngươi nhỏ bằng cục mụn không bao giờ nặn ra hết mà chỉ mọc thêm, 

Chân ngươi càng nhiều ngươi không làm thiện mau, nghe giống quái thai không!!? 

Ngươi chẳng biết hack là gì, 

Dám làm bậy làm bạ, 

Này mình ngươi lãnh đủ, 

Giờ tự đếm xem mình có bao nhiêu cái chân, là những cục oan, 

Chính là do chân ngươi lại hại, 

Ngươi hỏi bao giờ ngươi lại đối xử người khác như xưa nếu tu, 

Giờ phút này ngươi hãy tiếp tục làm ác, 

Chúng bay sẽ tự khác cần nhau mà đòi hỏi nhau như cũ tiếp thôi, 

Tự làm tự chịu, 

Kẻ hại mình chưa tìm ra đòi trả thù hết Đời, 

Thứ vô chung như các ngươi, ông Trời bảo ban cũng mệt rồi mà bỏ mặc, là cha mẹ các ngươi đó, 

Sợ nhân quả không về, sao đòi ta thương!!

Giờ ta cho các người bước chân vào Địa Ngục thăm quan, 

Nếu các ngươi mở miệng coi như thua bước 2,

Nếu các người nói thua bước 3,

Nếu các người nghe thấy gì đó, thua bước 4,

Nếu các ngươi ngứa mà gãi thua bước 5,

Nếu các ngươi nóng, thua bước 6,

Nếu các người lạnh thua bước 7,

Nay tội các ngươi đến bước 7,

Ta cho các ngươi vào nhà tù đẹp nhất thế giới mà hạnh phúc một mình, 

Thua bước này các ngươi sẽ mãi mãi mơ về nó!!! 

Bước 1 dễ không, dễ lắm!?,

Dễ như con các ngươi đi học mà cha mẹ đưa tiền bảo cô giáo vô tâm ngươi mà đánh con người khác đi!! 

Thay thế bộ não bằng tiền vì thấy con mình quá là thông minh, 

Ngày nay trưởng thành trong bộ não vẫn chỉ còn ma túy và tệ nạn!!! 

Rồi đổ thừa tại cô giáo cấp 1 hay không!!?

Vậy nên mỗi cấp học đều quan trọng, 

Thích nhảy số quá trình học phải kín kẽ và kĩ càng, 

Đời này có những trẻ khôn ngoan tạo mối quan hệ giỏi đỡ cực thân, 

Cũng từ cách cha mẹ từng nói chuyện vậy với nó mà thôi,

Nhưng giữ thói sống vô chủ, chỉ cần chửi bạn học ngu dốt tin mình cho mình quay cóp mà cao điểm hơn, 

Lần sau còn ai dám chỉ bài kẻ đó, 

Đời cha ăn mặn đời con khát nước, 

Dòng sữa ngọt lành ấy bị con người khác bú mất rồi!!! 

Vậy nên chịu được 7 tầng địa ngục sẽ đánh đổi 3 tầng thiên đàng!!!

Tự đánh đổi đời mình cho người khác không hay tí nào!!! 

Tự chán thân đòi đổi tới kẻ nào mà dừng đổi đây!! ?

Những cảnh giới cuối cùng đẹp lắm nhưng ai có thể chạm tới kia chứ!!! 

Những người luôn hướng về gia đình, 

Dù khó khăn thử thách xuất hiện mà cùng hưởng một ngày hạnh phúc bên họ là đủ!!!

Bởi 1 ngày trên thiên đàng bằng trăm năm dưới mặt đất mất rồi, 

Sau đó biết cách chăm sóc gia đình nhỏ mà càng được hạnh phúc, 

Nói lời phúc vớ khen tai họa, 

Lắm kẻ đâu biết hạnh phúc là gì, bảo không cần,

Đứa con sinh ra không biết là của hay là nợ,

Sao dám chắc con Người ta!!! 

Kẻ đã chọn ta hạc Đời cho, 

Ta xem thành ý với ta cỡ nào, 

Lời ta nóinghe nhej nhàng, nhưng uy lực chẳng thể cao siêu bằng những kẻ đó, 

Nhưng NHÂN QUẢ ngang Trời!! !

Kẻ Rồng làm loạn thiên đình, 

Trời sai ta xuống tính thời gặp các ngươi, 

Tụ hội tưởng đâu hối hận bản thân rồi, 

Ai ngờ đá đểu nói xéo không ma nào bằng, 

Thôi thì ta đã bị hành, nỗi đau tột cùng vụt qua, 

Nay trả lại kẻ la, 

Ta mỉm cười lắm kẻ cần ta à!!? 

Tới cứu các ngươi khỏi ĐN các ngươi đền ơn, 

Ta cười khuẩy, các người quen nụ cười này không, 

Đã cùng là người mà tệ bạc quá, 

Vì lợi ích mà biên ta thành thế này giờ như in trên ngươi,

Ngươi vui thích thèm khát đẹp vậy mà!! 

Lại muốn đổi mạng, bắt ta chịu tội dùm sao!!? 

Xưa rồi diễm, mới đó mà nhanh quá, lúc các vẫn cười vào mặt ta lúc ta xấu đó thôi!! 

Bạn bè nhiều thế kêu ta giúp làm gì!!? 

Tiết kiệm mới chút tiền thôi, cho ngươi xá gì, 

Tới lúc ta cần ai xá cho ta,

Xưa kia cũng giúp mang ơn không hay phá là giỏi nhất, 

Muốn phá tìm đúng nơi mà phá, coi chừng sung quá mà răng môi lẫn lộn, do quên mà tự ném ngay vào mình!! 

Kẻ dám giả dạng người thân, 

Ta cho mà biết các ngươi thân nhau cỡ nào!!!?

KẺ NÀO BIẾT TRƯỚC TA, 
MAU MÀ VIẾT TRƯỚC ĐỢI TA LÀM GÌ!? 
BẢO NHANH QUÁ THEO KHÔNG KỊP, 
VẪN CỨ BÔ BÔ RẰNG DỄ ẸC AI KHÔNG LÀM ĐƯỢC, 
ĐỪNG TỰ SO MIỆNG VỚI CÁI BÔ, 
XẤU XÍ THÌ LẮM, LÀM ĂN RA GÌ!!! 


MỜI!!!! 
LÊ KIM THÙY(KQ). 

Comments

Popular posts from this blog

CON ĐÃ TRỞ VỀ....

 Bùa ngải, ma trận thẩm úy,  Không ai biết được chất gây nghiện ở đâu!!?  Chỉ biết dùng chữ khác đi, thì nói không còn thuần khiết như ban đầu,  Như CÔVID đang sinh sôi nảy nở như ý thức con người, biến thể ngày càng tinh vi,  Nói thẳng ra bùa ngải cũng chính là ma túy, mà những kẻ không chơi không biết chính xác vì sao bệnh mình lại giống bệnh người, tâm thần phân liệt, lời nói dối cho căn bệnh thế kỉ ngấm ngầm phân loại tất cả, nhưng tất cả đều khiến lòng tham con người gây nghiện,  Kẻ thiếu tiền mà không chịu lao động có ở khắp nơi, mà chỉ cần bần cùng là sanh đạo tặc,  Đọc bài về ma túy tôi hiểu ngay ra bệnh của mình, còn đọc thông tin về bệnh mình thì chỉ thấy sợ hãi, cho sự linh thiêng của triệu chứng!!!! Thứ không có lí do và thứ biết cực rõ lí do, nghiện biết chỗ để mua, và không biết mình bị nghiện,  Con nhà giàu, chốn mà cả nam lẫn nữ đều phải cảnh giác cho việc ma túy luôn đi kèm tình dục,  Nam nữ thọ thọ bất thân, điệp vụ khác điệp viên,  Nghề và nghiệp luôn không thể đi cù

CHẾT VÌ TÌNH DỤC!!!!!

 VÌ SAO kẻ giết người phải tự chết!!?  NHÂN QUẢ HIỆN TIỀN : bị ghét,  Sống không bằng chết, còn nhiều người muốn sống, chứ CHẲNG ai dám gần gũi ma túy muôn đời như chúng Quan âm bồ tát cứu khổ cứu nạn còn dám trù ẻo, ai ai theo ả chết hết trong trứng rồi, Buồng trứng của ta!!!  Tinh linh có khôn bằng trời, người tính không bằng trời tính, phải chết trong cô độc!!!! Linh tính mách bảo người mẹ phải bảo vệ con!!!!? Hồng hài nhi là ngựa trắng hoàng tử,  Mẹ Quan âm luôn dõi theo từng bước của Tôn Ngộ Không,  Ngộ không luôn cứu Đường tăng,  Đường tăng luôn cứu Lão Trư,  Trư Bát Giới mập không nên vác đồ lại cho vác cái xẻng nặng như biển bao la như tình mẹ!!!! Vì từng là Hải Vương mất mẹ!!!!  Vị cao tăng vác đồ ấy quả là Tiên Sư,  Là tổ tiên, ông bà, cha mẹ ta vất vả mới sinh thành ta hôm nay và muốn yêu Bác để hi sinh cho sự cao đẹp!!!  Kẻ bám đuôi bị cắt, tầm gửi phải trả hồn,  Nay ta là ai chẳng lẽ chẳng biết, cả thế giới đang coi gì!!!?  Hỡi những kẻ hèn nhát từng là dân ta, nay chẳng h

TẠI SAO PHẢI BỎ THUỐC SAU VẬT LÍ TRỊ LIỆU!!!

 TẠI SAO PHẢI BỎ THUỐC SAU VẬT LÍ TRỊ LIỆU!!?  Mùa xuân có hoa anh đào, có tiếng nói như én bay về!!!  Như mùa hạ, có tiếng sóng biển,  Như mùa thu, có lá vàng rơi khắp chốn, như suy nghĩ mùa đông!!!  Thiên đàng có lệnh cha,  Sao mẹ CHẲNG nghe lời, Sao tụi con xấu xí mẹ lại chẳng quan tâm,  Con từng ăn uống để đẹp mà, sao mẹ chẳng biết!! Thuốc có gì tốt đâu lạm dụng là sống không bằng chết!!  Thua keo này ta bày keo khác, đừng như gió vù vù bay sang!!!  Tụi con đã hòa thuận, chẳng hề chửi nhau câu nào đáng sợ,  Sợ nhất là bị giam cầm, giờ mẹ đang giam cầm con đây,  Mẹ nói chngwr có tết công gô, vậy mà mẹ đã làm tết ấy có,  Teets gông cùm là đây mẹ lại chửi con điên!!!!  Con chửi lai dc không hay con chỉ là đùa,  Mẹ chẳng hiểu ý bác sĩ, chửi con là đồ ngu,  Con học bác sĩ cứu mẹ, mẹ đền ơn giỏi ghê!!!  Con nói là con làm, cứ vừa ý mẹ là mẹ thích mẹ chẳng nghĩ cho con!!  Mẹ tự ý tất cả, nay mẹ khiếm khuyết mẹ cứ tự ti hoài,  Mẹ ác lắm mẹ ơi nhưng con vẫn thương mẹ!!!  Mớ hiểu rằng mẹ khô