Skip to main content

TÂM SINH TƯỚNG

 Mặt trái của con người là một con vật, 

Chứng minh tượng trưng của tuổi!? 

Ngoại hình

70%

- Tượng trưng cho nước trong cơ thể

- Mập, gầy, cân đối, to, dài

- Tâm sinh tướng,

Tý nhỏ gầy

Sửu đen, to 

Dần cân đối

Mẹo gầy

Thìn dài, to gầy

Tỵ cực dài, cực gầy 

Ngọ cân đối của gầy

Mùi gầy

Thân gầy

Dậu cân đối

Tuất cân đối

Hợi mập


Tính cách

20%

- Khả năng lao động, 

- Ảnh hưởng tâm lí

- Hay làm tay quen, 

Tí nhanh như sóc

Sửu cần cù bù thông minh, ăn cỏ thuộc động vật nhai lại, ăn chậm nhai kĩ, 

Dần Hổ Cọp Beo, bắt động vật ăn cỏ để ăn thịt,

Mẹo dễ thương, ngoan ngoãn, ngây thơ, biết làm trò nhưng lười

Thìn bay, không có thật, uy nghiêm, cá chép hóa rồng

Tỵ răng nhọn chứa độc, ăn thịt

Ngọ nhanh nhẹn, chịu ảnh hưởng người cưỡi

Mùi hình tướng già, hiền lành

Thân nhanh leo trèo thích ăn chuối

Dậu mổ thóc, gáy sáng, dậy sớm

Tuất giữ nhà, sủa báo hiệu, có dữ có hiền

Hợi ăn rồi lại nằm, chỉ ăn rau là cám, 


Chỉ tay nói lên số phận, 

Nắm bàn tay lại, quyết vượt qua, 10%

- Di truyền

- Cách dạy từ cha mẹ

- Cá không ăn muối cá ươn, 

Con cãi cha mẹ trăm đường con hư




Tý phá giỏi hơn ăn, loài gặm nhấm, thích tha đồ ăn ăn dần, nên để đồ ăn ôi thiu, khiến con người phải dọn phân thường xuyên, bẩn nhà, 

Sửu chăm chỉ làm việc, nên là trợ thủ đắc lực với con người tạo ra hạt gạo

Dần hung dữ, không ở gần con người mà ở trong rừng, 

Mẹo là con mèo ngoan, là thú cưng của con người, thích cào khi sợ, 

Thìn là con vật hóa từ rắn hoặc cá chép, bay trên trời như một chiếc máy bay vậy, 

Tỵ là con vật biết bò, nguy hiểm từ đằng sau con người, độ độc ác ngang bằng Hổ,

Ngọ con vật chạy cực nhanh, là chiến dã cho những trận đấu sa trường thuở xưa, 

Mùi con người nuôi để lấy lông, thịt, 

Thân con vật thích leo trèo, không thể sống chung với con người là con vật Tiêu biểu cho Tôn Ngộ không, có khả năng nhưng phải được con người hướng dẫn tu luyện, ăn chuối chính là ăn chay, 

Dậu hoàn thiện cả ngoại hình, công việc, ăn chậm nhai kĩ, bảo vệ gia đình giỏi, phù hợp với sinh ra đã hoàn thiện!!!

Tuất ngoan ngoãn đáng yêu khi được làm thú nuôi, thông minh trung thành và mũi cực thính, huấn luyện dễ, chó săn chính là để bắt tội phạm, dễ bị bệnh dại nếu thả rông, 

Hợi ăn cám, cũng như khỉ cần có người dẫn dắt, 


Hiểu thói quen của bản thân để phân biệt mình sẽ hoàn thiện bản thân như thế nào!?, 

Mục tiêu đặt ra cần linh hoạt để tránh thất bại liên miên, 

Kết thúc của một mục tiêu ngay lập tức sẽ xuất hiện mục tiêu mới, không dành cho kẻ ác, 

Hoàn thiện nhân cách hay hơn là ngoại hình, 

Tốt gỗ hơn tốt nước sơn!!! 



Vì sao con vật được sắp xếp theo tính cách, có người thế này cũng có người thế nọ, họ đều có ưu điểm, nhưng chủ quan, hay không biết khuyết điểm mà sửa, thì cả đời cũng như con vật mà thôi, đã là người nên trân trọng, mà vừa học tập và làm việc cho cân đối, có lẽ ngoài con heo phải cật lực giảm cân, thì con nào cũng có ngoại hình riêng cả, ganh ghét nhau làm gì, khi có ưu điểm mà người khác chẳng và người khác cũng, chúng ta giống nhau vì cùng là con người, ai lại đi ăn thịt đồng loại cơ, nghe mà mắc ói, vật nên kẻ đi đêm cũng lâu ngày ma, và bị thế thân làm ma quỷ luôn, đời mà, những tấm gương tốt không thì theo cái gì bây giờ,  người càng tốt càng bị lợi dụng mà bị lợi dụng xong còn bị chửi là ngu, thì ta nên tặng kẻ ấy câu, 

Cười người hôm trước hôm sau người cười, mà người để cười thì nhiều lắm, còn cái người bị cười họ đã sang cảnh giới khác rồi, chẳng gặp lại được nữa đâu mà lợi dụng!!! 

CÁI THIỆN luôn hấp dẫn phải không các chàng trai trưởng thành hửm!? 

Vài kẻ giả bộ được lúc đầu, vài kẻ bộ chửi ngu cả đời, nhưng ông trời công bằng lắm, có p gì ó mặc ai bao giờ mà tự tung tự tác nghĩ rằng có thể lừa trời cả đời, kẻ ngông cuồng nay phải tiếp tục giả làm người tốt, có mệt lắm không!? 

Quả báo đâu chừa một ai, như căn bệnh thế kỉ chính là nỗi buồn!!! 



Thần nát lấn át thần tính,

Không tin bản thân mình lại tin ma, 

Thầy bói xem voi,

Thầy trừ tà căn số không tới, 

Vinh hoa hú quý tới nhanh, 

Ma thành người lấy lại hết, 

Sợ ma nhưng vẫn ác, 

Lấy mạng đòi mạng,

Kẻ biết mình mãi sống, 

Cười mỉm lướt qua,

Cậu bé nói dối phải chịu trừng phạt,

Phải nói doos một trắm lần trong một ngày, 

Để Biêta lỗi của mình, 

Đến nói dối dối thứ 100,

Cậu bé đã quyết giúp đỡ người đó, 

Dù không hoàn thành được thử thách, 

Nhưng cậu bé vẫn phá được lời nguyền, 

Phù Thủy là người tu hành, 

Đánh giá bằng cách trừng phạt có cha mẹ hay không!? 

Cớ sao cứ đi hại người mãi được,

Ba mẹ nào hại con mình chứ, 

Ba mẹ sai mình nhắc khéo, mình sai ba mẹ tét đít cho,

Đời này, 

Vậy nên kẻ càng yêu nhiều, 

Càng gặp gặp gỡ quá nhiều cô gái, chàng trai, 

Thường không có cảm giác yêu, 

4 hay 40 hay 400 như nhau thôi, 

Quen cùng lúc hay riêng lẻ, 

Đều như không có cảm xúc, 

Như một kẻ nhu cầu càng cao

Là gái thì nát

Là trai thì sức khỏe kiệt quệ,

Đời này làm gì có thứ sung sướng về thể xác, 

Chỉ có thể hạnh phúc về tâm hồn mà thôi, 

Càng tham lam lại càng độc ác, 

Nhìn người khác hạnh phúc là không thể chịu được,

Phải buông lời độc ác mà vẫn tỏ ra ngây thơ trước mặt đàn ông, 

Vậy nên chưa chắc gò má cao đã sát phu, 

Hình tướng hoàn toàn có thể thay đổi được, 

Mới có câu, 

Vẻ đẹp không thứ trường tồn, 

Nhân cách mới là mãi mãi, 

Nhưng ông bà ta khi xưa, 

Có gì mà đoán sai kia chứ, người ham muốn vật chất đều không giữ được mình, 

Mà khắc họa sắc nét lên khuôn mặt, 

Vậy con người khi đau khổ thường muốn một mình, 

Hoặc có kẻ đó thích tự cho mình câu, 

Ở vậy cho trai nó thèm, 

Thà một mình sướng hơn, 

Lăng loàng đâu mà không được, 

Tự vắt lên cổ gánh nặng rồi đòi giống người giống ta, (con cái) 

Một người vợ thực thụ có như vậy không!? 

Đòi công bằng lẽ phải đấy cơ, 

Còn hạnh phúc ai lại muốn một mình cơ chứ, 

Cái thiện luôn chiến thắng cái âc, 

Mà cái ác lại tỏ ra không biết điều đó, 

Đi lừa khắp nơi, 

Chỉ thằng Bờm mới tin mà thôi, 

Đàn ông bây giờ khôn lắm, gái à

Con người khi độc thân vẫn vui tính, 

Chẳng nói xấu ai ai để mong mỏi cướp đi hạnh phúc nào của ai bao giờ, 

Nhát trai, hay nhát gái, 

Tự nhiên một lúc nào đó, 

Vì sự chăm chỉ, hoạt bát, vốn có của phái yếu, hay đủ trưởng thành của phái mạnh, 

Mà đúng người đúng thời điểm thôi, 

Môn đăng hộ đối ba mẹ lo cho hết rồi, 

Tìm đâu xa kia chứ, 

Cần gì õng ẹo, đưa đẩy, nghe lời người dưng vô ích, 

Thời tới cản không kịp ối chà chà!!! 

Con gái lớn giọng hát càng trong, 

Trong có phải tính cách!?, 

Nhất cự li, nhì tốc độ,

Luôn bên cạnh hay hơn là nhanh chóng ích kỉ chiếm đoạt, 

Có trước, có sau, 

Mới có thể có tình yêu đẹp, cha mẹ còn đó, chưa báo hiếu, 

Cớ gì đòi hạnh phúc mĩ mãn ở phương trời xa,

Xa cha xa mẹ mới thấy không sướng bằng khi còn có họ,

Con cái đi xa ba mẹ mong ngóng, 

Con lại đang khổ cực thế nào rồi, 

Con cái trở mong ba mẹ vui chẳng dám tâm sự mình đang hạnh phúc hay khổ đau, 

Cuối cùng nỗi đau tới tột cùng, 

Trở về con khóc, ba mẹ khóc theo!!

Người ngoài kia nghe cha nghe mẹ, 

Mà bỏ mình, 

Giờ phút này biết thương cha thương mẹ, 

Mới thấu nỗi lòng của họ,

Mãi muốn bên họ suốt đời, 

Nhưng nào cha mẹ nào ở bên mình mãi được đâu, 

Hãy trân trọng nhưng giây phút này, 

Bởi nó ngắn ngủi thôi, 

Nhưng quay đầu lại là hạnh phúc, 




Có lúc tôi ăn uống linh tinh, 

Nghe ra con ghét ăn thịt, cá, cơm, rau, uống nước, 

Ghét ăn ra có vẻ nhiều, 

Chứ đủ chất nào thực hiện được cùng lúc đây!!! 

Chữ đạm cho da thịt, 

Chữ tinh bột có vẻ cho sự đàn hồi, giữ nước, 

Chữ chất xơ dành cho tiêu hóa, hoạt động nhiệt tình, 

Chữ nước, uống xong, đi tè ra hết rồi, uống làm chi!!? 

Ấy thế mà chính chúng hình thành, nên con người này,

Khi trở nên lớn lên, ta thay đổi cách linh hoạt và khác đi thứ ta thích ăn thích uống, nay ta phải ăn uống khoa học để sự phát triển ấy ít mụn, tiêu hóa tốt và chăm sóc từ bên trong, 

Những thứ ta thích chính là phần thưởng cho cuối tháng, 

Những thứ ta không thích chính là món quà hằng ngày,

Bệnh tật mới là hình phạt cho ai không biết phân loại đồ ăn mà thích đưa vào người chất độc,

Có ai bắt ta ăn uống đâu, mà ta vẫn phải ăn đấy thôi,

Có ai bắt ta làm việc đâu mà ta vẫn phải làm việc chăm chỉ mới thích, 

Nếu ta dừng lại hoạt động mỗi ngày có chăng ta đã trở thành người thực vật, 

Cầm kẻ chăm sóc, cần người phục vụ, không làm tự nhiên có ăn, 

Người sinh ra có tay chân không khiếm khuyết thứ gì, 

Như cha mẹ còn là diễm phúc rồi mà, 

Mà mất cha mẹ lại càng trân trọng tình thân với gia đình chồng vợ thương yêu, 

Sao sống như là không cần tay chân nữa, 

Ai đẹp mà không muốn được nổi tiếng mà lắm kẻ tung hô, 

Nhưng ai nói tất cả người đẹp trên đời đều phải nổi tiếng, 

Ganh tị là thói xấu, 

Biết điểm mạnh mà phát huy,

Là biết cách lượng sức mà thấy điểm dừng, 

Ta khuyên lại chẳng lắng nghe, 

Như nước đổ đầu vịt đừng cam, 

Không cam tâm có loại như ta sinh ra trên đời, 

Ta lướt qua ngỡ ma trôi vào đời mà sợ hãi, 

Mà thực ra muôn người đang ngỡ gặp Tiên tri, 

Ta cũng như các người thôi, 

Là con người phải tu tập, 

Tu tâm dưỡng tính, 

Như dưỡng chất trong cơ thể ấy,

Còn là còn sống, 

Mất hết là tàn phai!!! 

Nếu ế là xu thế, 

Ta chọn dễ hơn khi ta tin ta chưa từng muốn cô đơn trong chính gia đình mình, 

Họ đẹp thật khi ế, nhưng không phải điều ta chọn cho mình!!! 

LÊ KIM THÙY. 


Comments

Popular posts from this blog

CON ĐÃ TRỞ VỀ....

 Bùa ngải, ma trận thẩm úy,  Không ai biết được chất gây nghiện ở đâu!!?  Chỉ biết dùng chữ khác đi, thì nói không còn thuần khiết như ban đầu,  Như CÔVID đang sinh sôi nảy nở như ý thức con người, biến thể ngày càng tinh vi,  Nói thẳng ra bùa ngải cũng chính là ma túy, mà những kẻ không chơi không biết chính xác vì sao bệnh mình lại giống bệnh người, tâm thần phân liệt, lời nói dối cho căn bệnh thế kỉ ngấm ngầm phân loại tất cả, nhưng tất cả đều khiến lòng tham con người gây nghiện,  Kẻ thiếu tiền mà không chịu lao động có ở khắp nơi, mà chỉ cần bần cùng là sanh đạo tặc,  Đọc bài về ma túy tôi hiểu ngay ra bệnh của mình, còn đọc thông tin về bệnh mình thì chỉ thấy sợ hãi, cho sự linh thiêng của triệu chứng!!!! Thứ không có lí do và thứ biết cực rõ lí do, nghiện biết chỗ để mua, và không biết mình bị nghiện,  Con nhà giàu, chốn mà cả nam lẫn nữ đều phải cảnh giác cho việc ma túy luôn đi kèm tình dục,  Nam nữ thọ thọ bất thân, điệp vụ khác điệp viên,  Nghề và nghiệp luôn không thể đi cù

CHẾT VÌ TÌNH DỤC!!!!!

 VÌ SAO kẻ giết người phải tự chết!!?  NHÂN QUẢ HIỆN TIỀN : bị ghét,  Sống không bằng chết, còn nhiều người muốn sống, chứ CHẲNG ai dám gần gũi ma túy muôn đời như chúng Quan âm bồ tát cứu khổ cứu nạn còn dám trù ẻo, ai ai theo ả chết hết trong trứng rồi, Buồng trứng của ta!!!  Tinh linh có khôn bằng trời, người tính không bằng trời tính, phải chết trong cô độc!!!! Linh tính mách bảo người mẹ phải bảo vệ con!!!!? Hồng hài nhi là ngựa trắng hoàng tử,  Mẹ Quan âm luôn dõi theo từng bước của Tôn Ngộ Không,  Ngộ không luôn cứu Đường tăng,  Đường tăng luôn cứu Lão Trư,  Trư Bát Giới mập không nên vác đồ lại cho vác cái xẻng nặng như biển bao la như tình mẹ!!!! Vì từng là Hải Vương mất mẹ!!!!  Vị cao tăng vác đồ ấy quả là Tiên Sư,  Là tổ tiên, ông bà, cha mẹ ta vất vả mới sinh thành ta hôm nay và muốn yêu Bác để hi sinh cho sự cao đẹp!!!  Kẻ bám đuôi bị cắt, tầm gửi phải trả hồn,  Nay ta là ai chẳng lẽ chẳng biết, cả thế giới đang coi gì!!!?  Hỡi những kẻ hèn nhát từng là dân ta, nay chẳng h

TẠI SAO PHẢI BỎ THUỐC SAU VẬT LÍ TRỊ LIỆU!!!

 TẠI SAO PHẢI BỎ THUỐC SAU VẬT LÍ TRỊ LIỆU!!?  Mùa xuân có hoa anh đào, có tiếng nói như én bay về!!!  Như mùa hạ, có tiếng sóng biển,  Như mùa thu, có lá vàng rơi khắp chốn, như suy nghĩ mùa đông!!!  Thiên đàng có lệnh cha,  Sao mẹ CHẲNG nghe lời, Sao tụi con xấu xí mẹ lại chẳng quan tâm,  Con từng ăn uống để đẹp mà, sao mẹ chẳng biết!! Thuốc có gì tốt đâu lạm dụng là sống không bằng chết!!  Thua keo này ta bày keo khác, đừng như gió vù vù bay sang!!!  Tụi con đã hòa thuận, chẳng hề chửi nhau câu nào đáng sợ,  Sợ nhất là bị giam cầm, giờ mẹ đang giam cầm con đây,  Mẹ nói chngwr có tết công gô, vậy mà mẹ đã làm tết ấy có,  Teets gông cùm là đây mẹ lại chửi con điên!!!!  Con chửi lai dc không hay con chỉ là đùa,  Mẹ chẳng hiểu ý bác sĩ, chửi con là đồ ngu,  Con học bác sĩ cứu mẹ, mẹ đền ơn giỏi ghê!!!  Con nói là con làm, cứ vừa ý mẹ là mẹ thích mẹ chẳng nghĩ cho con!!  Mẹ tự ý tất cả, nay mẹ khiếm khuyết mẹ cứ tự ti hoài,  Mẹ ác lắm mẹ ơi nhưng con vẫn thương mẹ!!!  Mớ hiểu rằng mẹ khô