Nuôi Trai nhờ ngải,
Nuôi thầy giảm Bùa,
Bùa tăng, ngải đâu có giảm,
Kẻ nuôi bùa vô lí giúp đời,
Nói rằng tất cả chỉ làm phước, đường tăng bần cùng,
Tiền phước là phước,
Chứ chẳng có nghĩa gì,
Bệnh hết có liên quan gì đâu!!?
Người người cứ đùn đẩy đưa,
Hóa ra người thường đã biết có ơn phải đền,
Nếu mà vô tư nhận, hóa ra mất phước,
Mà mất phước là mất danh, hóa ra ngu còn trí khôn thua người đời!! =
Con chết, cha mẹ khóc ròng,
Nay con đi lấy Thần sợ chi,
Nuôi ngải dán bùa trị,
Ngải chẳng vâng lời càng ngày càng ngỗ ngược hơn!!! Ngải quật,
Bệnh về!!!!
Chạy theo người thiện xin cứu giúp,
Ta là anh hùng chẳng phó mĩ nhân,
Ngải ta mừng thầm sợ lừa hụt,
Hóa ra ngải đã làm người,
Kẻ ăn vào thai nay sống dậy,
Kẻ nào cũng sợ cúi đầu trước Hàn Lạnh Băng!!!
Kẻ ấy muốn hóa thành ai thì hóa,
Rõ chẳng biết sợ chi!!?
Nay gặp nàng hóa thân, mụn lắp bắp chẳng nói được lời nào!!!
Xin hỏi thàng là ai, quê quán nơi nào!!!
Trông mà quen quen, mời vào nhà chơi,
Mắt đảo điên tâm thần bất loạn,
Hóa điên hóa khùng, ả nhếch mép cười khinh!!!
Hỏi nếu ngươi biết lỗi chắc chắn tha,
Mau đi bắt ma mà trở về, hồng hài nhi!!!
Giọt máu đào,
Ngải chẳng cần ai ngoài mẹ nó,
Kẻ sẵn sàng dùng máu tươi khiến nó sống lại,
Gặp máu ta dị ứng không ngừng đau đớn,
Càng hút càng muốn chết đi sống lại,
Ngải tự hỏi tại sao, dù ta xinh đẹp nhưng đau đớn này khó tu!!!
Đi thỉnh tiếp, ả xấu xí lại xinh đẹp thay,
Đối diện với cái chết ả mãn nguyện chi!!!
Ả coi thường người khác,
Nay chẳng thể dối lòng,
Mồm nói ra toàn rắn rết,
Ngải quật lại cãi lời đòi đẹp thay,
Nếu không hút hết sinh khí, khiến ả già nua biếng ăn,
Nay càng ăn càng gầy, ả mãn nguyện, nhưng chẳng biết sẽ là cái chết đói,
Ả nghe tahays lại ăn vào chết tươi,
Máu ả dồi dào ngải thích, hết sinh khí là ả xấu lại ngay,
Hỏi gầy sẽ trở nên xinh đẹp nhất phải không!!?
Hãy tự mà soi gương đi ả loạn thần,
Chất dinh dưỡng chẳng nuôi nổi ả nữa, ả ngủ như chết, chẳng mơ màng chi!!
Ăn ngủ ngủ ăn,
Miệng ăn núi lở đâu ai nổi hầu!!!!
Ăn ngon ngủ ngon là tiên,
Ta đây dạy ả nuôi con phải hiền,
Trước nay ba ta dạy chúng coi ta như chị ruột,
Nay trước xấu đẹp, chúng cũng chẳng quan ngại đớn đau,
Xin vía để phẫu thuật thẩm mĩ,
Chứ chẳng thể đẹp suốt đời,
Ả mất công sức thỉnh Bùa,
Trí óc non nớt lại nghĩ sao phải cho ả hưởng ké của con,
Từ nay ả chẳng thèm của ai nữa, nhất nhất tự lo,
Ả lắm tiền của nay ai mới biết,
Lộ nợ là phải trả nợ ngay,
Ả thích cả đời gian xảo, ta chẳng ngại chút kĩ xảo, diễn thôi mà!!!
Giấu tiền làm chi vậy!!!
Có ăn tiền được đâu, mà ngại đổi trao để đời bớt lắng lo nghe lén hại người!!!
Trí khôn ả hơn người, nay lại muốn bỏ đứa con đứt ruột, đã từng ném vào nhà ta hưởng hết sung sướng của chị em ta,
Tình cha như vầng Thái dương, ta chẳng quên ơn sinh thành,
Mẹ ta như dòng suối mát, ta chẳng thể không trở về!!!
Thấy ta xinh đẹp lên ả lại tiếc,
Nghĩ cách cướp nhà thế thay phận nghèo,
Ả keo bẩn, nghĩ ta keo kiệt,
Nghèo kiết xác và khá giả cũng cùng chữ đọa đức,
Ta tiết kiệm cho tương lai con cháu nào giống ả bao giờ!!!!
Giọt máu ả nuôi xấu xí, mắn may là mắn đẻ,
Giọt máu ta nuôi khó khăn thử thách, đồng cam cộng khổ, kinh nghiệm thành, thành công nào chẳng tới,
Kẻ nuôi lười chẳng mong vào được lí trí ta đâu,
Chăm làm, nét đẹp ưa nhìn,
Hốt gơ tự phong chẳng ma nào thèm,
Vì xấu tính xấu nết, nên danh vọng mà dấn thân hợp đồng bề bề, sửa mặt mũi, chết mê chẳng về!!!
Chúng coi đứa con sinh ra là rác,
Nên muốn vứt nơi đâu thì vứt,
Chúng lớn lên trong nhà giàu, suốt ngày thất thanh bán mẹ, đòi nhà, yêu thương gì ai,
Vậy mà nhà ta vẫn một lòng nghĩ cách,
Dòng náu ấy có đổi thay, nghĩ lại mà sống lương!!?
Và,
Đưa dì ghẻ vũ phu dạy, bảo chúng im mồm,
Gào thét tiêm ngay một mũi ngẩn ngơ,
Con chúng sinh ra chắc chữ điên,
Ta tìm cách cứu chữa chúng lại bảo chẳng cần, đưa TIỀN đây còn hơn,
Nay ta bệnh 1 chúng bệnh mười, bệnh trăm tỉ,
Có bệnh không chữa là ngu USA,
Phòng bệnh hơn chữa bệnh hỏi ngu chỗ nào, Việt Nam!!?
Thỉnh ma đừng thỉnh, người thân lạc lối,
Mong cầu chúc, đừng rời xa, là chẳng tha ma nhập,
Lại dụng bùa làm hình nộm người sống,
Ác cùng ác tận, thí nghiệm chết người thành Quỷ,
Người được vạn sự như ý,
Chúng hỏi tại sao làm mất lòng người ấy lại xui xẻo tận mạng!!? Ngu không,
Nay chúng thông minh,
Ta tường minh thông thạo,
Làm kẻ Do Thái có sao mà phải ngại,
Do là tự do,
Thái là thông thái,
Dân Do Thái không bao giờ chết trong tim,
Tim còn đập, còn biết yêu thương,
Rác rưởi rắn rết đua nhau thèm thuồng,
Chúng muốn giết tận gốc ta, chẳng thể,
Nay ác tự khen ác cùng cực hãy giết chúng đi,
Chúng chơi chữ nên đã bán chất xám đi cả,
Heo con ra đời như ngải học chữ,
Không cần thầy cô, cha mẹ tự dạy bảo giết người giết ngay,
Xoay một vòng, tự hại nhau là thường,
Nay có thầy cô dạy, lại vô tư vâng lời đáng yêu,
Dậy thì chẳng ngại phiêu diêu,
Nay biết mùi đời chẳng sướng bằng khi xưa lại đòi về,
Yêu đương sinh đẻ rất khổ,
Con không cha tính nết khó chiều còn khổ hơn,
Cám ăn tuồng, Cám ăn heo, Cám ăn Nhà,
Chỉ dám đổ cho người thân,
Địa ngục Cám ơn,
Về đi cô bé biết yêu,
Yêu gì sớm lắm xấu đều cả đôi,
Kẻ nam thấy tiền tài phó thác sửa mặt để nổi tiếng,
Kẻ cô quả nữ độc tài hoạn thư kiếm tiền nuôi trai,
Chữ yêu mặt rệp chúng chẳng ham,
Thồn tiền mơ tiền làm chúng bất cần lập tức bỏ nhau,
Nay chúng bị bắt gì làm nấy,
Như mẹ mìn, lấy máu nuôi con,
Vì chẳng muốn vất vả làm lụng,
Dù gì con cái sẽ phụng dưỡng ả, hay là tiền tài vợ Vua,
Lấy của ta không trả ta nhờ Pháp luật,
Chúng nhờ Phật pháp, phải lời Phật nói không chẳng ai biết được lòng!!!?
Nổi tiếng đi, hết thời,
Cãi lời tống ngay vào viện,
Điên điên khùng khùng lại hoang tưởng đẹp ngay,
Bởi cướp đẹp dễ quá, nay xấu chịu không nổi!!! Nhìn lại tiền tài đổi bằng con heo!!!!
Kẻ giàu thường lùn bẩn thỉu, xấu tính mập ù!!!
Mỡ dồn lên não, chẳng sợ điều lười!!!!
Tự nghĩ đẹp lân la dò hỏi,
Người lẩn tránh, lại ngu ngẩn phán bừa,
Chẳng ai sánh bằng ta HAHA,
Mẹ chúng đấy đi tìm đi nào!!!! Ngải đời ơi,
CON GÁI YÊU, về đây với mẹ,
Dịch Cô Rô Na, mẹ chẳng về,
Vì con khắp nơi đều là con mẹ,
Nhưng con là đứa mẹ chiều nhất thương thay,
Về đây nghe lời mẹ, con sẽ tiếp tục sung sướng, còn theo chúng là ngu,
Lời hù dọa, lí trí con trẻ,
Nhân chi sợ tánh bổn thiện chẳng theo,
Nhưng vì xấu xí lại theo vì nghe bảo sẽ hết,
Nhưng không nghe sau khi đẹp lại xấu, là sẽ xấu mất đời!!! Tương lai tươi sáng đổi bằng clip đồi trụy, tống tiền, cả đời chẳng độc lập tự do, khổ hơn trăm ngàn mà vía nô lệ cứ hành,
"Đời này LÔGIC là không vô lí!!!!
Mẹ sẽ làm cho con gà đẻ trứng vàng,
Cứ hàng đại gia mà chơi,
Còn trẻ khỏe có sợ gì đâu!!?" má mì,
Con Ả ả mong sung sướng để ả hưởng ké khôn nguôi,
Trước nay ả chưa từng nghĩ sẽ cao bằng con mình, vì ả muốn ngây thơ baby mãi mãi,
Con cái dính vào rất mệt lòng,
Nay ả lại cần con,
Hỏi ả là kẻ điên khôn lỏi, mập xấu lùn, cái đẹp của ả phải tránh cả 3!!!
Nay tránh không nổi ả buồn da diết,
Vì sinh khí bị hút đi chẳng cách lấy về,
Tiền bỏ ra trăm ngàn tỉ rồi,
Mà nhận về con số không,
Bởi nợ ĐỜI quá khứ tiền kiếp ả quá nặng,
MẸ Ả DẶN PHẢI SỐNG TỐT THÔI,
Không phải vì ả về khoe, tìm ra ta số tốt, nếu nhất định cướp được xác sẽ sung sướng suốt đời,
Mẹ ả vui nhưng cũng chạnh lòng,
Vì chả nhẽ sau này phải hầu ta,
Ả nói nó ngu và thích làm, nên mẹ yên tâm được hầu,
Hai ả mưu mô cười khúc khích,
Nay tự chuốc vạ vào thân, vì vụ án cá cược,
Ả thua không còn chỗ chôn tiền,
Ả nhìn đời nuối tiếc,
Nếu kín miệng hơn, ả đã không mất cả chì lẫn chài, vì thói không viết giữ Bí Mật là gì!!?
Bao lần ả bị đánh cũng do thói ấy thôi!!!!
Nên kiếp này chỉ có thể về số 0 là quá tốt rồi,
Nhưng ả không cam tâm, cứ nghĩ người khác diễn lừa,
Nên nợ đời mới lại sinh ra,
Ngay cả mẹ ả ả cũng chẳng cần mà đi!!!
Trở thành kẻ cắp chính hiệu,
Lời hứa của ả kết thúc rồi,
Từ nay từng vết sẹo trên mặt hiện rõ,
Gân guốc phù thủy cũng bắt đầu hành,
Trói chặt ả chẳng buông tha,
Dòng máu ngải tìm được ả rồi,
Sẽ chẳng tha ả giây phút nào,
Trước đây ả đồng bộ với ta,
Để biết trước tương lai,
Và ép kẻ vạn sự như ý, sẽ phải như ý ả,
Nhưng ả đã lầm, kẻ như ta hoàn toàn chủ ý,
Ả cũng chỉ là một phần trong đời ta,
Ả đối xử với ta thế nào ta nghiệm rõ,
Nay xét xử, ta chẳng quan ngại chỉ thẳng quyết tâm!!!
THIÊN CƠ BẤT KHẢ LỘ,
Bí mật sung sướng của ả, gã, lão, đã kết thúc,
Những cuộc truy hỏi, chúng chẳng ngại ngùng nhận tội,
Mong được khoan hồng vào nhà tù tốt Nhất chúng chuẩn bị sẵn,
Chúng vui vẻ coi phim ăn vặt, chơi đánh bài hút thuốc, bắt nạt kẻ khác bằng nhìn kẻ khác bị đánh mà cười khinh,
Cười trên nỗi đau người khác,
Nghĩ nếu cứ sống thế này mãi mãi cũng chẳng sao!!?
Ăn chùa, ngủ chưa, nhà chùa cũng chẳng bằng nơi đây!!!?
Hỏi sống như ta thì vui sướng gì!!? Mà dụng kinh hiểu đời, nhà có khác gì nhà tù không!!?
Ta mỉm cười không trả lời,
Bài phỏng vấn đặc biệt cho chúng, nghĩ xem "ngược" là gì!!?
Chán chường, bất cần và đau khổ,
Lúc này trong đầu chúng bắt đầu cứ nghĩ tới tù giam, mất đi tự do là chúng lại gào lên cho chúng ra ngoài tham quan ngoài kia chút,
Là cánh cửa cứ đóng chặt, dây trói đã sẵn sàng,
Những cú tát trời giáng, mắt chúng long lên sòng sọc,
Tuy vậy nơi đó là địa ngục trần gian chính chúng tạo ra để trốn tù, để về cuộc sống tự do nhanh hơn,
Ngày hôm nay chúng chẳng vui, vì kẻ bị bắt nạt không còn là ta, cũng chẳng có ta cùng chung số phận,
Giải pháp cho từng thử thách ta liên kết,
Khó nào cả gia đình ta đều cùng vượt,
Gia đình ta bắt đầu ngừng già đi,
Con chúng lại lớn nhanh như thổi, cho ả làm con ả luôn cho rồi!!! Đầu óc ngu si, chúng nào thoát ảo ảnh về đôla âm phủ đây!!?,
Chúng đòi ra vì thấy ta tự do mà,
Căm ghét, tức giận đi, khó sống tại nơi ấy, thì chẳng nơi nào sống được đâu,
Bẫy hưởng thụ khi còn có thể,
Vì đời Người chưa bao giờ là kết thúc,
Trong khổ có sướng, trong sướng có khổ,
Khi chúng hiểu được điều này thì cũng coi như là đã hết đời!!!
NGHĨ TƯƠNG LAI TA ĐẸP,
LÀ Ả ĐÃ "CHẾT XÍ" TRONG LÒNG!!!!
TRÁCH THẦN PHẬT KHÓ HỌC,
TIẾNG NGU MIÊN BẢO GIÀU!!! MỜI VỀ!!
XÍ HỔ PHẢI XẤU HỔ!!!
Kẻ lợi dụng giống ngoại hình,
Là kẻ cắp gia đình,
Kẻ ấy luôn muốn nhanh nhanh tiền vào tay,
Rồi đuổi hết đi,
Tạo thành gia đình mới,
Người thật bị đá ra đường,
Kẻ mơ hồ vào phá gia chi tử,
Mẹ cha tự hỏi,
Sao con mình đổi thay,
Tìm lại con khóc ròng,
Hỏi con đã vất vả nhường nào?,
Kẻ mồ côi muôn đời thích mồ côi,
Nay lừa đảo mặc bay,
Chẳng còn đường mà về,
Gia đình mới quả tuyệt, muốn gái có gái, muốn trai có trai,
Ai như gia đình kia, chẳng ai biết làm gì,
Hành xử như con nít,
Nói chẳng được hãm hại ai
Đừng bước vào tệ nạn xã hội,
Mấy đời chúng lớn khôn!!!
Chúng cần bản năng thú tính,
Chẳng cần chuyện ấy chở che chỉ một,
Chúng thích hoặc toẹt sở thích,
Hơn là đam mê để trở về thủy chung,
Chúng không thích cưa đôi chia của vợ chồng,
Chúng không thích đôi bạn cùng tiến, gần ĐÈN thì rạng,
Cũng chẳng cần có đôi có cặp, chúng chẳng cần giữ mình cho ai,
Cũng chẳng muốn hiểu tại sao nam nữ phải thọ thọ bất thân, vì có không ăn đói thì sao!!?
Chúng muốn đưa ai về là quyền của chúng, dù sao cũng là cha mẹ không bền,
Dù sao đây cũng là nhà thuê,
Chúng cũng coi như quen ở khu ổ chuột rồi,
Rác đi đâu vứt đó, chẳng cần biết thùng rác ở đâu,
Cũng chẳng cần thay đổi chi cho tốn tiền,
Xây sửa đẹp đẽ cũng thuộc về người khác,
Không nghe lời là bị đánh, chúng chai đòn từ lâu, khất tiền bao lâu vào chùa ở ké, chúng chẳng để tâm cho ai ngoài bản thân,
Tình yêu là phù du, bội tiền đi diễn, sáng tác nhờ thất tình, nhạc cũng chẳng biết mà mua bản quyền,
Chúng mất trắng quen, nhưng làm lại từ đầu thì sợ, chúng chọn đạo nhạc!!! Chi để bu,
Nhạc đối với chúng là rác,
Chỉ để ngâm nga qua ngày về Tiên,
Chúng học nhanh, học giỏi, đạt trình độ thượng thừa,
Như cuộc đời chẳng có gì thú vị ngoài chơi!!!! Nên học vẹt chưa bao lâu đã quên hết sạch,
Vào Bar, chúng lóa mắt vì ánh đèn nhấp nháy, chúng dùng thuốc lắc,
Hỏi thuốc ấy có cần bỏ tiền ra mua không!?, nhất định là không,
Tiền vào túi, vì diễn quá tóp, xì ke ma túy trước nay chúng dùng free,
Nên sợ gì vết bẩn, chúng mào chuyện trước,
Vào tám chuyện với dân giàu, chúng nhìn phát biết chúng mặc hàng hiệu ngay,
Kết bạn dễ, kẻ giàu lắm kẻ ba hoa chích chòe,
Thoáng chốc đòi trả tiền chẳng nề hà gì!!?
Sướng thay về ngủ giấc mơ đẹp, lần sau rủ anh em cùng chơi!!!
Chúng hèn hạ, và hèn nhát,
Nhưng đủ đường thông minh,
Nghĩ đời đơn giản,
Nhưng lừa đảo thì cũng lộ dần,
Kẻ giàu ấy có thoát khỏi móng vuốt chúng không!!?
Ma túy, chúng sử dụng,
Chúng hỏi buồn gì cứ gọi anh!!
Muốn hơi sướng pê,
Hàng này hiếm lắm có chú em được nhờ!!!
Chúng diễn như thật, chỉ có chơi ma túy thì không,
Kẻ nào lừa mỉu nào còn chưa ai biết,
Công an ngầm nay đều là thứ dữ,
Chúng nên thận trọng thì hơn!!!
Gặp lại anh em tốt sao không nhận ra!?,
Đuổi ra khỏi nhà tay trắng anh mày vui không!!?,
Vui vì độc lập, tự do, hạnh phúc, là đàn ông một đời anh hùng sợ gì!!!?
Anh đi tìm người vợ giống anh,
Người chú mày vui đùa hơi lâu,
Gia đình anh mất anh tìm lại được,
Vợ anh mất chú em dùng mồm trả được sao!!?
Có vẻ như thời gian làm ai cũng đổi thay,
Nỗi buồn giăng kín sao đẹp nổi,
Niềm vui khó quên động lực sống mà,
Nay được đôi gia đình đàm đạo,
Biết tội ác của chúng, mà quyết xa!!!
Ra đi bằng đôi bàn tay trắng,
Nay bác Lê quyết cùng đi cùng Bác Hồ,
Cha con nương tựa nhau,
Vì con gái đã căn dặn hết lời,
Nay trở về gặp lại chúng,
Thân tàn ma dại, biết vợ chẳng sai!!!!
Vợ chúng sẵn sàng cưa chân, để thử đôi hài đỏ, anh thiết kế riêng,
Chúng sẵn sàng phù chân voi để trông bé nhỏ hơn, nổi bật đôi thân lười biếng,
Têm trầu, anh đặt trước cửa mỗi nhà,
Biết chắc chỉ có Nàng têm theo!!!
Anh giăng lưới vây chúng bay mê người đẹp,
Để vợ anh thoát khỏi sự chia li,
Kẻ vô chung bất thủy, bỏ chồng theo anh,
Anh đưa kẻ thay thế, có tiền có tình có danh đâu kẻ nào ngu từ chối,
Anh yếu sinh lí với cave, nhưng nhẹ nhàng tử tế với vợ mình,
Kẻ nào trói vợ anh, anh dùng duyên trói lậu,
Kẻ nào rủ rê anh, anh chỉ cách kiếm tiền,
Tay chơi như anh không thiếu cách pha rượu,
Uống ngon quá, kẻ uống đảo diên,
Thân xác đẹp, lòng nổi cao hứng,
Anh hỏi muốn mượn tiền để nổi tiếng không!!?
Ả nói có, chắc chắn chẳng phải vợ anh!!!
Hắc bạch xà anh chẳng dại, cho chúng tỉnh táo thật lòng,
Kế hoạch ả chỉ có vậy thôi sao!!?
Thôi bố thí cho ả chút tiền, để muôn đời mắc nợ vợ anh!!!!
Anh đây chẳng thiếu của cắp,
Kẻ ăn cắp cạnh anh đông hơn trời,
Vậy mà từ khi anh khiến chúng cảm thấy hạnh phúc từ những ả đào!!!
Chúng từ ghen ghét lại thất mát lòng,
Bởi kẻ lãng tử thường xấu xí,
Cũng muốn đời con lên đời!!!
Xấu đâu phải cái tội đâu!!!
Vợ anh mập anh gầy, vợ anh cân bằng phải cân đối với anh!!!!
Các em trai hỏi trẻ lùn xấu,
Anh thì già rồi nên chẳng thông tình làm gì,
Cứ thử lòng chẳng đạt yêu cầu,
Nhất định anh sẽ sắp xếp cho đường lui!!!!
Không lui thì bị bắt, đảo mại dâm thích không!!?
Bởi đàn bà chúng cái gì cũng dám làm, không yêu chỉ để được bên cạnh Đại gia bảo kê,
Chợ trời ai nào biết, có Đại gì hay không chẳng ai hay!!?
Chúng được yêu chẳng cần, thích diễn, cho diễn là thắc mắc lắm điều,
Anh đây một đời lãng du, chẳng mấy khi nói nhiều hơn ngắm,
Nơi đâu trên thế giới đều có mặt vài lần mới xuôi ý nghĩa cuộc đời,
Chẳng thích ngược cũng chẳng thích quá dễ dàng,
Anh cô đơn vì biết chắc mối tình lâu dài của mình còn chờ!!!
Ma quỷ vậy kín nàng, anh chẳng an tâm,
Nàng dại dột tin anh rời xa mà gần như chết chắc trong tầm tay,
Nay nàng xinh đẹp quá, anh chẳng kìm được mà thốt lên,
Dù danh tiếng máu mặt có mất, anh cũng chẳng ngại nói lời yêu thương một lần cho muôn đời chẳng nuối tiếc!!!!
Vậy mà nàng muốn ta phải khen cả nhà nàng,
Tham lam hay Trăng, được voi đòi Tiên,
Ta ngại ngùng chẳng hiểu,
Lời hay ý đẹp chỉ nàng, làm lòng ta thêm xao xuyến!!!!
Thử thách ta thành cùng lúc chúng khóc lóc ỉ ôi suốt ngày,
Từ khi thử thách thành, mục đích sống kết, chúng lại thích phá hơn bao giờ,
PHÁ THAI, PHÁ CỦA, PHÁ CÔNG,
Chúng hạnh phúc thì cũng chẳng ai được hạnh phúc,
Chúng muốn được chở che,
Như từ chối mọi sự giúp đỡ,
Khi chúng cần giúp đỡ,
Cứ giả nai là xong,
Bị kẻ khác đào tạo, chúng học lỏm rồi đi,
Kinh nghiệm để làm gì, ăn được không chúng không cần biết,
Kẻ cắp chúng chẳng bao giờ bị lừa,
Chỉ có điều lượng khán giả đông đảo,
Chúng chẳng nghĩ nhờ có uy tín, và luyện tập ngày đêm!!!!
Chúng nói làm rồi chẳng làm nữa!!!
Phí công, phí sức, phí thành quả ấy,
Chúng chẳng hiểu hay làm tay quen, lúc này tiền mới vô như nước,
Muốn có việc có việc,
Muốn có tiền có tiền!!!
Vợ chồng anh chưa làm gương đủ cho chúng soi hay sao!!?
Chúng trước còn bảo dễ ẹc, sau lại bảo khó,
Mới đầu nói biết hết, sau lại ngẩn ngơ nói chẳng biết gì,
Chúng nói dối quen, nên thói đời chẳng bỏ,
Biện luận là thứ chúng ngu nhất,
Toán lôgic không có công thức, đời chúng nhạt như nước ốc ngay,
Thầy cô gì ngữ chúng,
Anh cho chúng khuất, chúng lại đòi vốn để trả nợ,
Chúng coi anh là máy ATM ngu ngốc, anh coi chúng là chó cảnh phim để đời cho con em sau này,
Xem chúng giật gân hơn coi phim, bởi chúng dám làm điều không tưởng, khi chỉ là diễn viên quần chúng, tự tin chúng cũng mất, lòng cầu toàn cao hơn, mà mỉm cười giả tạo,
Anh bảo đó là vai chính phụ, chúng lại mắt sáng rỡ thể hiện sự tự tin dốt nát!!!
Sau đó chúng chẳng cần casting nữa, chúng cứ lừa đảo làm như là bạn anh hay một thứ gì đó vì được nói chuyện với anh riêng, để mọi người tin anh và chúng có liên quan, mà thờ phụng chúng,
Anh cười thẹn thay cho chúng,
Chỉ cần là thử thách đẻ tiền, mắn gì chúng cũng măm!!! Và cho đó là diễn thật,
Và còn chờ thời gian tương tác, chúng chẳng nản!!! Mà là quá nản đi!!! Chúng đâu có nhiều thời gian cho đẹp mãi,
Và nếu diễn vai quá nặng, chúng vì đẹp mà phá sức, gần như với sự uể oải ấy, thì chẳng phù hợp với bất cứ vai nào cả, kể cả quần chúng đi chăng nữa!!!
Chúng không hợp với nghề diễn, và tất cả việc liên quan, chúng nên yên phận mà về lấy chồng đi,
Chúng gào lên không tin và nói rất yêu nghề,
Ngao ngán,
Phim riêng, ảnh nhỏ, chúng tự hào lên ngôi vị mới chúng tự đẻ ra do tống tiền bằng lời nói,
Chúng ngạo nghễ khoe khoang, và tự đắm mình trong ấy,
Anh nhẹ lòng!!! Về tiếp tục ngắm nàng thơ!!!
Chúng chỉ mê đánh bóng tên tuổi,
Bằng càng ngày càng đẹp như Phù Thủy thôi,
Cuối cùng chúng dùng xấu xí để tạo chiêu trò, bởi đó là thứ chúng rành Nhất!!!
Ở bẩn nhưng miệng luôn nói sạch,
Lấy hình xa xưa, khoe thành tựu,
Bị phát hiện kẻ nói là lỡ làng kẻ dụ dỗ nói do xem bói,
Pháp Luật có trừng trị hãy trừng trị đối phương,
Hiếp là tội, dâm là tính cách,
Những kẻ ấy không thiến, cũng cho liệt dương là tội thành,
Tự đâm bang, đầu mồm chỗ ấy nát bét,
Photoshop hại chúng rồi,
Nay đời tạo ra nhiều nét đẹp,
Ngắm sợ, đừng ngắm kĩ,
Vợ chồng ngồi trò chuyện,
Ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên,
Duyên,
Bị ép buộc chứ chẳng muốn,
Duyên đẹp đôi,
Bị ép cả đời cũng chẳng sao!!!?
TA HỎI NÀNG, CHUYỆN GÌ NÀNG CŨNG BIẾT, IM LẶNG CHẲNG AI BẰNG,
CHẲNG GIẢI THÍCH, CŨNG CHẲNG GIẬN CHI!!!
NÓI CHUYỆN CHẲNG RA NGÔ KHOAI, GIẢ ĐIÊN GIẢ KHÙNG CŨNG GIỎI,
SAO NÀNG VẪN TỐT THAY!!!
KẺ CHẠY TRỐN NAY LẠI CHẠY,
NÀNG CỔ VŨ NHANH LÊN,
ĐẾN ĐÍCH KẺ ĐÓ MỆT LẢ,
MÀ CUỘC ĐUA MỚI BẮT ĐẦU,
VÒNG LẠI ĐI Ả LƯỜI,
NHẮM MẮT CHẠY LÀM GÌ,
ĐỂ BÂY GIỜ TỘI CẢ ĐÔI!!!!
ANH ĐI TÌM CÁI ĐẸP, SAO CHẲNG ĐẸP BẢN THÂN,
TỘI Ả CHO TIỀN Ả CHỮA BỆNH,
KHÔNG CHỮA TA CŨNG CHẲNG XÀI,
ĐỂ ĐÓ ĐỂ TỪ THIỆN,
NẾU Ả NGHÈO KHỔ QUAY LẠI LẤY LÀ TA THẮNG RỒI!!!!
LÃO HẮN GÃ LÀ MỘT,
TA CÓ LÀ CHÓ CŨNG CHẲNG CHỜ CHÚNG CHỬI,
GIẢ CHÓ, GIẢ NAI, GIẢ CỪU, GIẢ CÀY,
NAY CHÚNG SỦA CÓ MÀ VUI TAI!!!
CHÓ NHÀ ĐƯỢC YÊU THƯƠNG TRUNG THÀNH KHÔN TẢ,
CHÓ DẠI ĐI CẮN KHẮP NƠI,
DẠI ĐÂU KHÔNG THẤY, LẢ LƠI,
KẺ THẤY MÙ MẮT,
NGƯỜI LÀNH QUA KHINH,
THÙ CHÀNG LÂY THÙ VỢ,
VỢ NÓI, CHỒNG IM, LÀ UY QUYỀN,
KẺ PHIỀN HÀ BẮT NHIỀU LẦN KHÔNG DƯ SỨC,
THÔI ĐỂ CHÚNG TỰ KHAI, CÓ PHẢI DỄ ĐÂU,
KẺ GIỐNG DO PHẪU THUẬT,
MÁU ĐÀO HƠN AO NƯỚC LÃ, BÓI TƯỚNG CŨNG SAI,
TA ĐÂY THẨM MĨ, BẰNG ĂN UỐNG MÌNH,
CHA MẸ GẶP LẠI, ÔI THỬ THÁCH,
CON ĐÃ NÊN NGƯỜI, VỢ CON XINH XẮN LÀM SAO!!?
HAI CON ĐI ĐÂU BÂY GIỜ MỚI VỀ,
BA MẸ MỘT LÒNG, HỌ HÀNG BỎ ĐI!!!!
LUYỆN ANH VĂN, THI AI EO,
THI TÓP PHỒ, THI TÔ ÍCH,
BẰNG NÀO CŨNG CÓ HẠN,
BẰNG ĐẠI HỌC LẠI GẦN NHƯ VÔ HẠN,
AI HIỂU XIN ĐƯA TAY,
SỰ THẬT MẤT LÒNG,
KHÔNG LUYỆN THÌ NÃO CÒN CÁI ĐINH!!!!
KẺ HAY ĐOÁN ĐÚNG ĐỜI MÌNH,
CÓ THỂ LÀ BẠN THÂN,
NGƯỜI DƯNG VÀO NHÀ BÓI,
ĐÚNG QUÁ CŨNG DO TÂM TƯỚNG TÍNH VẬY, LỎM HÀNG XÓM BIẾT CHUYỆN,
QUA MỒM HAI LÀ ĐÃ BẤT NGỜ,
BÀ ĐỒNG VÊ ĐÊ GIẢ CÙNG LANG BĂM,
THẦN ĐỒNG ĐẤT VIỆT HÃY COI,
AI AI CHẠY THEO MAY MẮN, XUI XẺO,
CÀNG BÓI CÀNG MÊ TÍN DỊ ĐOAN,
BÓI CHO ĐẾN KHI NÀO TỐT,
MÀ CHẲNG CHỊU THAY ĐỔI THÓI QUEN,
LẠI THAY ĐỔI NGOẠI HÌNH,
MẤT TIỀN SINH TẬT, QUẢ CHẲNG SAI,
CƠ ĐỊA LÀ THÓI QUEN,
HÀNH VI LÀ VẬN MỆNH,
NẾU KHÔNG LẬP TỨC THAY ĐỔI THÓI QUEN XẤU,
ĐỜI SAO MỆNH ĐÓ,
CHẾT CŨNG KHÓ THOÁT,
NGƯỜI THOÁT KHỎI VẬN CHẾT, CỨU ĐƯỢC MUÔN LOÀI,
KẺ VUI TRƯỚC LỜI KHEN TIẾNG CƯỜI,
CÀNG NÓI CÀNG SUNG,
CÀNG SUNG CÀNG THIẾU NGHĨ,
CÀNG LẤP LIẾM CÀNG LỘ,
CÀNG LẮP BẮP QUÊN BÀI,
ANH HÙNG CHỈ CẦN CƠ HỘI ẤY,
MÀ BÌNH TĨNH BƯỚC QUA,
MỌI CUỘC CHIẾN KẺ ÁC LUÔN GIẢ TỐT,
TỐT THÌ NGHE, NGHE TỪ TỪ THỰC HIỆN,
MÀ THỨ ÁC RA KHÓ LÀM LẮM THAY,
CÓ KHI TÌM THẤY ĐIỀU VÔ LÍ,
NGHIỆN LÀ YÊU,
YÊU LÀ MƠ HỒ,
ĐI ĐI KẺ THÍCH TU,
TU ĐƯỢC THÌ TU SUỐT ĐỜI,
KHÔNG ĐƯỢC THÌ XUỐNG ĐỊA NGỤC MÀ TIẾP TU!!!!
SỢ ĐỊA NGỤC MUỐN TRƯỜNG THỌ,
GHÉT TRẦN GIAN, MUỐN LÊN THIÊN ĐÀNG,
THÔI TU ĐI KẺ ÁC,
THIỆN BẤT THÀNH, ÁC CŨNG BẤT THAY!!!!
XẤU XÍ, NGHÈO KHÓ, MƯỜI ĐIỀU RĂN,
ĐIỀU SAU ĐIỀU DỄ BA LÁP BA XÀM,
ĐỂ LOẠN THẦN, CHẲNG BIẾT LÀM CHI!!!?
QUÁ TAM BA BẬN, NÓI DÀI NÓI DAI NÓI DỞ,
NGHE NÓI ĐỌC VIẾT, NHIỀU PHƯƠNG CỨU CHỮA,
CỨU CÁNH NIẾT BÀN, LÊN BÀN THỜ NHÌN NGẮM THANH TỊNH,
MỚI ĐỜI ĐẸP THAY!!!!
Comments
Post a Comment